Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020

MỘT MÌNH - Trần Chu Ngọc


MỘT MÌNH
Ta giờ xuống phố
bình yên
Ngổn ngang tâm sự
muộn phiền ai hay
Con đường ướt
giọt mưa bay
Ngày nào sánh bước
gió mây chập chùng
Bây giờ
còn thoáng bâng khuâng
Nhạt nhoà kỷ niệm
mênh mông chốn này
Ta giờ
như gió lắt lay
Tìm đâu những thoáng
ngất ngây cuộc tình
Một khoảng trời
chỉ riêng mình
Phù du một cõi
chợt thinh không buồn
Đi tìm
những lúc vấn vương
Biết đâu ngày cũ
yêu thương dạt dào

TRÀN CHU NGOC

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...