Thứ Tư, 24 tháng 6, 2020

Xin Chở Giùm Tôi Ngọn Gió Thu - Thơ Thuyên Huy


Nhớ một nấm mộ quen cuối rừng cao su Trà Võ của những ngày bỏ đi chưa một lần về
Chuyến xe đò cũ về Trà Võ
Xin chở giùm tôi ngọn gió thu
Mùa này cao su vàng lá đổ
Nơi có bạn tôi một nấm mồ


Một sáng tàn thu trời se lạnh
Chia tay bỏ Trà Võ mình đi
Từ đó sông Vàm buồn rẽ nhánh
Hẹn nhau vẫn chưa có lần về


Anh vì phận nghèo đời xa xứ
Tôi cũng tha phương giữa chợ người
Mang đem rao bán vài trang chữ
Những chữ buồn nhiều hơn chữ vui


Tin anh nằm xuống chiều mưa muộn
Quạnh quẽ rừng xưa gió thu về
Trời đất quanh tôi buông chùng xuống
Đốt nén nhang lòng khói bếp quê


Mộ anh quạnh quẽ rừng thu vắng
Hắt hiu màu đất lá khô vàng
Mấy bận thu rồi trời quên nắng
Bến nghèo chưa kịp đón người sang


Mai về Trà Võ tôi nhóm lửa
Hong lá vàng xưa sưởi ấm mồ
Chờ chùa Bến Đình chuông chiều đổ
Gởi anh dưới đó ngọn gió thu


Thuyên Huy
Mt Macedon cũng thu trời xứ người 2019
Mời Đọc : Hẹn Nhau Ở Một Chỗ Thiên Thu

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...