"Bánh Xèo" Món Ngon Quê Mẹ
Trong các thức ăn ngon của người Việt,
Món đặc biệt, phải công nhận: “Bánh Xèo”!
Thực phẩm bình dân, nhưng tuyệt cú mèo!
Thưởng thức bánh, cả ngũ quan tận hưởng.
Hãy vào trong bếp, đứng nhìn nội tướng,
Bắc chảo lên xào tôm thịt hành tây.
Ngửi mùi thơm, tỏa nhè nhẹ ngất ngây,
Đổ muôi bột, nghe cái… “xèo”… thiệt đã !!!
Nhân đậu xanh hấp chín, thêm hành lá,
Lại rắc vào ít giá, trắng phau phau!
Đậy kín vung, chừng hơn một phút sau.
Bánh xèo chín dòn, nổi mầu vàng ánh.
Già lửa chút xíu cho cháy xém cạnh,
Nhìn rất ngon mà huơng vị đậm đà.
Lật nửa phần bột đã chín, úp qua,
Là có ngay, bánh xèo hình bán nguyệt.
Bánh xèo, phải ăn bằng tay mới tuyệt!
Hương vị thơm tho, màu sắc hài hòa.
Dùng đĩa lớn, ta đặt bánh xèo ra,
Xắt một miếng, quấn rau thơm xà lách.
Sở dĩ bánh xèo ngon lành "số dách",
Là nhờ bí quyết, chấm nước mắm pha
Cũng chỉ, chanh đường ớt tỏi, chung hòa
Nhưng hương vị, thì mỗi nhà mỗi khác
Bánh Xèo cho ta cái ngon ngũ giác
Nghe, ngửi, nếm, nhìn, cầm bánh trên tay
“Bánh xèo Việt Nam”… Ôi! tuyệt vời thay!
Thực phẩm Quê Hương, món này nhất hạng!
2- Thơ : CÂY ĐA ĐẦU LÀNG (Trần Quốc Bảo)
Xa Quê mộng tưởng mái tranh,
Lại tương tư lũy tre xanh sau nhà.
Nhưng tràn ngập đáy lòng ta,
Ấy là nhớ gốc “Cây đa đầu làng”.
Gốc đa có miễu Thành Hoàng,
Ông già bà cả, đi ngang cúi đầu!
Hàng ngày các trẻ chăn trâu,
Chọi cù, đánh đáo, vật nhau nơi này.
Đàn em nhỏ cũng ra đây,
Rải ô quan, hoặc nhảy giây, vui đùa.
Thuở xưa, tôi tuổi còn thơ.
Đón mẹ về chợ, ngồi chờ gốc đa!
Lớn lên, đi học trường xa,
Ngày ngày hai buổi, ngang qua chốn này.
Mối tình đầu… nép gốc cây,
Cùng cô hàng xóm, nắm tay hẹn thề.
Thế rồi chinh chiến tràn về,
Đau thương tràn ngập miền quê yên lành!
Mối tình quê, đã chẳng thành,
Điêu tàn thôn xóm, tan tành Quê Hương!
Từ rời Đất Mẹ, tha phương,
Lòng ly khách, những trăm đường xót xa!
Mỗi lần nhớ đến Quê nhà,
Tràn đầy kỷ niệm “Cây đa đầu làng”!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
tuổi thơ ùa về
Trả lờiXóa