Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2015

Góc Việt Thi : Về Bài Thơ" Bất Mị " của Nguyễn Du


Bất mị 
            Nguyễn Du

Bất mị thính hàn canh, 

Hàn canh bất khẳng tận. 
Quan san dẫn mộng trường, 
Châm chử thôi hàn cận. 
Phế táo tụ hà ma, 
Thâm đường xuất khâu dận. 
Ám tụng "Thiên vấn" chương, 
Thiên cao hà xứ vấn?
Dch nghĩa 
Không ngủ nằm nghe tiếng trống canh trong đêm lạnh. 

Trong đêm lạnh, trống canh điểm không thôi. 
Quan san làm giấc mộng dài thêm, 
Tiếng chày nện vải càng giục hơi lạnh đến gần. 
Cóc nhái tụ họp quanh bếp, 
Giun từ góc sâu trong nhà bò ra. 
Thầm đọc bài ca hỏi trời, 
Trời cao, biết đâu mà hỏi?
Dịch Thơ
      Không Ngủ
Không ngủ được trống canh tê tái ,
Trng lạnh lùng điểm mãi buồn thay .
Quan san mãi miết mộng dài ,
Trời khuya hơi giá tiêng chày giục mau .
Bếp lạnh tanh đùa nhau cóc nhái ,
Giun xó nhà lải rải bò ra .
Lâm râm miệng hỏi “ Trời Già “
Trời cao trong cõi ta bà nơi đâu ?
                                 Mailoc phỏng dịch
                                  12-17-15


          MẤT  NGỦ

Đêm lạnh nằm nghe tiếng trống canh,
Suốt đêm trống điểm vọng âm thanh.
Mơ màng giấc điệp ngoài quan ải,
Văng vẳng chày khuya giục mộng lành.
Bếp ấm sao quanh đây nhái cóc,
Góc sâu giun cũng hiện bò nhanh.
Khấn thầm dám hỏi ông trời đỏ,
Thăm thẳm trên cao chỉ xám xanh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...