Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018

Thơ Trần Chu Ngọc : NGHĨ VỀ NGÀY HÔM QUA , NẮNG MUỘN


NGHĨ VỀ NGÀY HÔM QUA
*
Chưa kịp buồn vì niềm vui vội tới
Khi nụ cười nở trên môi em
Phút bâng khuâng dường như quá vội
Nên dang tay ôm lấy phút êm đềm
Ngày hôm qua lệ trào khóe mắt
Mấy mươi năm lần gặp bất ngờ
Em áo nâu cùng tình yêu đất
Chợt mơ màng nhớ những ngày thơ
Những tâm tình ghi vào nhật ký
Nét không phai tình vẫn vẹn tình
Dù nơi xa tròn bao suy nghĩ
Mái trường xưa vẫn giữ bóng hình
Ngày hôm qua giọng cười và tiếng hát
Vẫn miệt mài in mãi thu xưa
Ta đi tìm ngày xưa đã mất
Bên con đường đá đỏ chiều mưa
Khi luyến lưu chia tay tiễn biệt
Em đi về còn mãi một niềm tin
Anh nơi đây còn bài thơ tha thiết
Hẹn năm sau gặp lại tâm tình



Nắng muộn
Ta về
khi nắng giăng ngang
Con sông nước lớn
con đường mù khơi
Mênh mông
một khoảng đất trời
Bình yên chim nhỏ
bay về phương Nam
Ta về
trong thoáng ngỡ ngàng
Phố xưa buổi sáng
nắng vàng nhạt phai
Tìm đâu
một thuở nhớ hoài
Em nghiêng mái tóc
mây dài chờ ai
Thoáng đời
còn chút chua cay
Phải chăng đâu đó
gió mây hẹn hò
Ta qua
nửa bến đợi chờ
Đêm chưa đầy giấc
cơn mơ ngọt ngào
Ta về
nghe gió lao xao
Biết đời còn mãi
ngọt ngào nắng mưa
Tranchungoc

1 nhận xét:

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...