Thứ Tư, 9 tháng 12, 2020

Nếu Đời Không Có Ta...- Như Nhiên Thích Tánh Tuệ

                                                Namo Sakya Muni Buddhaya

Nếu Đời Không Có Ta...
 
Trăm nghìn lần đừng cho mình là “quá quan trọng”, bởi vì 
trên thế giới này, ai cũng đều rất quan trọng. Nhưng mà, bất luận 
là thiếu đi một ai thì Trái Đất này cũng vẫn cứ chuyển động.
 
Xin kể bạn nghe chuyện Lạc đà và con ruồi .
Có một con lạc đà phải trải qua trăm nghìn cay đắng khổ cực 
mới vượt qua được sa mạc cát rộng lớn. Một con ruồi đậu trên
 lưng con lạc đà và cũng tới nơi mà không mất một chút 
sức lực nào.
 
Con ruồi hân hoan, vui vẻ cười nói: “Lạc đà! Cảm ơn ngươi 
đã phải vất vả cõng ta tới đây, hy vọng sau này sẽ gặp lại!”
 
Nhưng mà con lạc đà lại lạnh lùng liếc nhìn con ruồi rồi nói:
 “Lúc ngươi ở trên lưng ta, ta vốn dĩ cũng không biết, cho nên khi 
ngươi đi cũng không cần phải chào hỏi. Bởi vì căn bản ngươi 
cũng đâu có trọng lượng gì, đừng tự đề cao mình quá, 
ngươi tưởng ngươi là ai?” 
 
- Đừng bao giờ cho mình là quá quan trọng
Có một cậu thanh niên sống trong gia đình đông người, mỗi lần 
ăn cơm, đều là hơn 10 người ngồi ăn xung quanh một chiếc bàn
 lớn. Một lần nọ, cậu ta đột nhiên có suy nghĩ muốn đùa mọi người
 một chút. Trước khi ăn cơm, cậu ta chui vào trong một cái tủ và trốn 
ở đó để cho mọi người phải đi khắp nơi tìm kiếm mình.
 
Nhưng thật không ngờ là không có một ai đi tìm cậu ta cả, 
thậm chí họ còn không để ý tới sự vắng mặt của cậu trong bàn ăn.
 Sau khi mọi người đã ăn no và rời khỏi bàn, cậu ta mới chui từ 
trong tủ ra và một mình ăn những thức ăn thừa còn lại.
 
Từ lần đó trở đi, cậu ta tự nhủ với lòng mình: “Sẽ không bao giờ 
cho mình là người quá quan trọng nữa, bởi vì như thế có thể 
sẽ phải nhận lấy sự thất vọng.”
 
Đời sống, lúc nên cúi đầu thì hãy cúi đầu
Benjamin Franklin được xưng là “cha đẻ của nước Mỹ”. 
Có một lần, ông từng đến thăm một vị lão tiền bối
 “đức cao vọng trọng”. Lúc ấy ông tuổi trẻ lại khí thế mạnh, mẽ 
nên đã ngẩng cao đầu mà sải bước đi rất nhanh. Không ngờ vừa
 bước đến cửa thì đầu của ông bị đập mạnh vào cái khung bên trên.
 Đau điếng cả người, ông không ngừng dùng tay mà xoa xoa 
bóp bóp, lại vừa nhìn cái khung cửa thấp hơn thân thể mình.
 
Vị tiền bối ra chào đón Franklin chứng kiến cảnh này liền
 nói:“Rất đau phải không? Nhưng mà đây có lẽ là thu hoạch lớn
 nhất của chuyến thăm ta ngày hôm nay của cậu đấy! Một người 
muốn sống bình an vô sự trên đời thì lúc nào cũng phải ghi 
nhớ rằng: “Lúc nên cúi đầu thì phải cúi đầu!” Đây cũng là một 
chuyện mà ta muốn dạy cậu.”
 
Một người có thể có tự tin, nhưng đừng tự cao tự đại.
Một người có thể phóng đãng một chút nhưng đừng 
kiêu căng, ngạo mạn.
Một người có thể sống rất thọ nhưng cũng không thể
 trường sinh bất tử.
 
Đừng cho mình là “quá quan trọng”, kỳ thực cũng là một 
đức hạnh cần tu dưỡng, một tâm thái sống cao thượng, một 
thái độ lạc quan và là một loại trưởng thành của tâm tính, 
hay còn là một loại tâm không màng danh, lợi!
 
'' Hề chi một phận đời riêng
Buông hơi nằm xuống mà nghiêng đất trời
Thiếu ta?.. Đời cũng vậy thôi
Ta là hạt bụi giữa đời bao la...''

Như Nhiên- Thích Tánh Tuệ
 
 
Trần Gian in Bóng Phật Ngồi
 
Phật ngồi bóng đổ nghìn năm 
Ta.. '' vui cái khổ '' 
luân trầm vạn niên.
Phật ngồi siêu thoát, trạm nhiên
Ta đi...du lịch
 sáu miền khổ đau.
 
Phật ngồi in bóng thiên thâu
Ta ngồi mắc kẹt trên cầu tử sinh.
Phật ngồi không nói lặng thinh
Ta mê sảng thuyết...
mà tim mịt mùng.
 
Phật ngồi dáng đẹp lạ lùng!
Uy hùng.. mà lại vô cùng đơn sơ. 
Ta ngồi bộ dạng bơ phờ
Vì chưng sóng cuốn đôi bờ.. tả tơi..
 
Thôi, nay bắt chước Phật ngồi
Vỡ Tam giới mộng cho đời tự do...
- Vô Sinh nở đóa thơm tho
Thêng thang... cõi Phật nơi mô cũng là...
Như Nhiên -Th T Tuệ 
 
 (Từ Cảnh chuyển)


1 nhận xét:

ĐÊM NÔ EN XƯA - Thơ MP.Trường Giang Thủy

bài thơ cũ ĐÊM NÔ EN XƯA Tôi về trên lối đông xưa, Nghe lồng lộng gió cuối mùa lạnh căm. Nô en xưa gặp - trăng rằm, Nhưng đêm ly ...