Thứ Hai, 14 tháng 12, 2020

TRÊN PHỐ CHIỀU BUỒN - NGHÌN NĂM MÂY BAY Thơ Trần Chu Ngọc

 Ta về

phố thị đông vui
Bỗng nghe một thoáng
ngậm ngùi mênh mông
Ngày xưa
như kiếp bềnh bồng
Dập dùi trôi nổi
chẳng mong yên bình
Đời cho ta
một khối tình
Tơ vương ray rứt
riêng mình cô đơn
Còn đâu
một thoáng dỗi hờn
Lỡ duyên hò hẹn
mỏi mòn tìm nhau
Một ngày
trong nắng xôn xao
Vầng mây lặng lẽ
trên cao bay về
Công viên
vắng ngắt não nề
Chỉ còn cơn gió
lạnh về cuối đông
Ta về
còn thoáng bâng khuâng
Người đi có nhớ
nỗi lòng đơn côi
Giờ qua
đã mấy đông rồi
Nỗi buồn ghế đá
ai ngồi chờ trông
Cho ta
một phút lạc lòng
Để nghe đâu đó
chờ mong người về
TRAN CHU NGOC
NGHÌN NĂM MÂY BAY
Thôi em
lặng lẽ đi về
Còn ta lại nhớ
tóc thề năm xưa
Đoạn đường dẫu có
nắng mưa
Cũng là kỷ niệm
cho vừa lòng nhau
Ta nhìn
trong nắng trên cao
Hàng cây cổ thụ
xanh xao chợt buồn
Hình như
ngày vẫn bình thường
Sao còn một chút
vấn vương thuở nào
Bây giờ
bầu trời xanh xao
Sao đời vẫn mãi
dạt dào tình em
Ta nghe
giây phút êm đềm
Bên hàng liễu rủ
dịu mềm tóc mây
Nụ cười thuở ấy
thơ ngây
Nghìn năm thôi cũng
mây bay xa rồi
TRAN CHU NGOC

Mời Xem :

1 nhận xét:

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...