Thứ Tư, 8 tháng 9, 2021

SỰ TÍCH CHÚ CUỘI NGỒI GỐC CÂY ĐA



Truyền thuyết: Ngày xưa ở một miền nọ có một người tiều phu tên là Cuội.

        Một hôm, như lệ thường, Cuội vác rìu vào rừng sâu tìm cây mà chặt. Khi đến gần một con suối nhỏ, Cuội bỗng giật mình trông thấy một cái hang cọp. Nhìn trước nhìn sau anh chỉ thấy có bốn con cọp con đang vờn nhau. Cuội liền xông đến vung rìu bổ cho mỗi con một nhát lăn quay trên mặt đất. Nhưng vừa lúc đó, cọp mẹ cũng về tới nơi. Nghe tiếng gầm kinh hồn ở sau lưng, Cuội chỉ kịp quẳng rìu leo thoắt lên ngọn một cây cao.

        Từ trên nhìn xuống, Cuội thấy cọp mẹ lồng lộn trước đàn con đã chết. Nhưng chỉ một lát sau, cọp mẹ lẳng lặng đi đến một gốc cây gần chỗ Cuội ẩn, đớp lấy một ít lá rồi trở về nhai và mớm cho con. Chưa đầy ăn giập miếng trầu, bốn con cọp con đã vẫy đuôi sống lại, khiến cho Cuội vô cùng sửng sốt. Chờ cho cọp mẹ tha con đi nơi khác, Cuội mới lần xuống tìm đến cây lạ kia đào gốc vác về.

        Dọc đường gặp một ông lão ăn mày nằm chết vật trên bãi cỏ, Cuội liền đặt gánh xuống, không ngần ngại, bứt ngay mấy lá nhai và mớm cho ông già! Mầu nhiệm làm sao, mớm vừa xong, ông lão đã mở mắt ngồi dậy. Thấy có cây lạ, ông lão liền hỏi chuyện. Cuội thực tình kể lại đầu đuôi. Nghe xong ông lão kêu lên:

– Trời ơi! Cây này chính là cây có phép “cải tử hoàn sinh” đây. Thật là trời cho con để cứu giúp thiên hạ. Con hãy chăm sóc cho cây nhưng nhớ đừng tưới bằng nước bẩn mà cây bay lên trời đó!

        Nói rồi ông lão chống gậy đi. Còn Cuội thì gánh cây về nhà trồng ở góc vườn phía đông, luôn luôn nhớ lời ông lão dặn, ngày nào cũng tưới bằng nước giếng trong.

        Từ ngày có cây thuốc quý, Cuội cứu sống được rất nhiều người. Hễ nghe nói có ai nhắm mắt tắt hơi là Cuội vui lòng mang lá cây đến tận nơi cứu chữa. Tiếng đồn Cuội có phép lạ truyền lan đi khắp nơi.

        Một hôm, Cuội lội qua sông gặp xác một con chó chết trôi. Cuội vớt lên rồi giở lá trong mình ra cứu chữa cho chó sống lại. Con chó quấn quít theo Cuội, tỏ lòng biết ơn. Từ đấy, Cuội có thêm một con vật tinh khôn làm bạn.

        Một lần khác, có lão nhà giàu ở làng bên hớt hải chạy đến tìm Cuội, vật vả nài xin Cuội cứu cho con gái mình vừa sẩy chân chết đuối. Cuội vui lòng theo về nhà, lấy lá chữa cho. Chỉ một lát sau, mặt cô gái đang tái nhợt bỗng hồng hào hẳn lên, rồi sống lại. Thấy Cuội là người cứu sống mình, cô gái xin làm vợ chàng. Lão nhà giàu cũng vui lòng gả con cho Cuội.

        Vợ chồng Cuội sống với nhau thuận hòa, êm ấm thì đột nhiên một hôm, trong khi Cuội đi vắng, có bọn giặc đi qua nhà Cuội. Biết Cuội có phép cải tử hoàn sinh, chúng quyết tâm chơi ác. Chúng bèn giết vợ Cuội, cố ý moi ruột người đàn bà vứt xuống sông, rồi mới kéo nhau đi. Khi Cui trở về thì vợ đã chết từ bao giờ, mớm bao nhiêu lá vẫn không công hiệu, vì không có ruột thì làm sao mà sống được.

        Thấy chủ khóc thảm thiết, con chó lại gần xin hiến ruột mình thay vào ruột vợ chủ. Cuội chưa từng làm thế bao giờ, nhưng cũng liều mượn ruột chó thay ruột người xem sao. Quả nhiên người vợ sống lại và vẫn trẻ đẹp như xưa. Thương con chó có nghĩa, Cuội bèn nặn thử một bộ ruột bằng đất, rồi đặt vào bụng chó, chó cũng sống lại. Vợ với chồng, người với vật lại càng quấn quít với nhau hơn xưa.

         Nhưng cũng từ đấy, tính nết vợ Cuội tự nhiên thay đổi hẳn. Hễ nói đâu là quên đó, làm cho Cuội lắm lúc bực mình. Ðã không biết mấy lần, chồng dặn vợ: “Có đái thì đái bên Tây, chớ đái bên Ðông, cây dông lên trời!”. Nhưng vợ Cuhình như lú ruột, lú gan, vừa nghe dặn xong đã quên biến ngay, không nhớ gì.

       Một buổi chiều, chồng còn đi rừng kiếm củi chưa về, vợ ra vườn sau, không còn nhớ lời chồng dặn, cứ nhằm vào gốc cây quý mà đái. Không ngờ chị ta vừa đái xong thì mặt đất chuyển động, cây đảo mạnh, gió thổi ào ào. Cây đa tự nhiên bật gốc, lững thững bay lên trời.

        Vừa lúc đó thì Cuội cũng về đến nhà. Thấy thế, Cuội hốt hoảng vứt gánh củi, nhảy bổ đến, toan níu cây lại. Nhưng cây lúc ấy đã rời khỏi mặt đất lên quá đầu người. Cuội chỉ kịp móc rìu vào rễ cây, định lôi cây xuống, nhưng cây vẫn cứ bốc lên, không một sức nào cản nổi. Cuội cũng nhất định không chịu buông, thành thử cây kéo cả Cuội bay vút lên đến cung trăng.

        Từ đấy Cuội ở luôn cung trăng với cả cái cây quý của mình. Mỗi năm cây chỉ rụng xuống biển có một lá. Bọn cá heo đã chực sẵn, khi lá xuống đến mặt nước là chúng tranh nhau đớp lấy, coi như món thuốc quý để cứu chữa cho tộc loại chúng. Nhìn lên mặt trăng, người ta thấy một vết đen rõ hình một cây cổ thụ có người ngồi dưới gốc, người ta gọi cái hình ấy là hình chú Cuội ngồi gốc cây đa….

        Chú Cuội là một hình ảnh trên Mặt Trăng do người xưa nghĩ ra dựa trên một truyền thuyết "Người đàn ông dưới gốc cây Cung Trăng" được mọi người nhắc đến trong ngày Rằm tháng Tám. Lúc trăng tròn, những chỗ lõm của Mặt Trăng được nhìn thấy có hình dạng nối liền giống như một cây đa ở Việt Nam hay Cây Quế theo người Trung Quốc nên câu chuyện này ngày càng được mọi người biết đến với những hình ảnh đó. Trong ngày Trung Thu chú Cuội và chị Hằng là hai nhân vật chính mà các em nhỏ quan tâm tới.
        Truyện cổ tích về nhân vật ngồi gốc cây đa trên cung trăng này được biết đến với tên gọi "Cây thuốc cải tử hoàn sinh hay sự tích thằng Cuội cung trăng" (Nguyễn Đổng Chi), "Sự tích chú Cuội cung trăng","Thằng Cuội cung trăng",

        Còn trong Thần Thoại Trung Hoa thì lại được biết đến là một người vị tiên nhân tên là Ngô Cương cùng Cây Quế Thần cao 500 trượng. ..và nhiều truyện tích khác nữa. Nhưng theo tìm hiu, s tích chú Cui là do dân gian Vit Nam nghĩ ra đ lưu gi mt nim luyến tiếc cái quý giá (lá cây tr bnh) mà vì sơ xuất không cố ý của vợ Cuội đã đánh mất. Câu chuyện ghi lại lời nhắc nhở: Hãy rán giữ gìn cái quý báu, đừng vì sơ suất mà nó mãi mãi không còn. Đó là Hanh Phúc đời ta.

Ca dao có ghi lại câu:

“Thằng Cuội ngồi gốc cây đa,

Để trâu ăn lúa, gọi cha ới ời.

Cha còn cắt cỏ trên trời,

Mẹ còn cưỡi ngựa đi mời quan viên.

Ông thời cầm bút cầm nghiên,

Ông thời cầm tiền đi chuộc lá đa”.

        Nhạc sĩ Phạm Duy có sáng tác bản nhạc CHÚ CUỘI trong đó có câu:

Trăng soi tóc thề, đưa trai gái về,
Tình ơi! Nửa đường thôn quê, gặp đàn em bé hát vè một câu:
Câu thơ chú cuội mà lấy tiên nga, Cuội ơi!

       Nhạc sĩ Lê Thương cũng có bài nhạc THẰNG CUỘI mà trẻ em Việt Nam chúng ta gần như thuộc lòng khi nhảy múa hát dưới trăng mùa Trung Thu Tháng Tám:

“Bóng trăng trắng ngà,
Có cây đa to.
Có thằng Cuội già,
Ôm một mối mơ...

Lặng im ta nói Cuội nghe!
Ở cung trăng mãi làm chi?
Bóng trăng trắng ngà có cây đa to,
Có thằng Cuội già ôm một mối mơ.
                           *
Gió không có nhà,
Gió bay muôn phương.
Biền biệt chẳng ngừng,
Trên trời nước ta……

Và bài THƠ CA nổi tiếng ccụ Tn Đà như sau:

"MUỐN LÀM THẰNG CUỘI"

Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi,

Trần thế em nay chán nửa rồi.

Cung quế đã ai ngồi đó chửa,

Cành đa xin chị nhắc lên chơi.

Có bầu có bạn can chi tủi,

Cùng gió cùng mây thế mới vui.

Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám,

Tựa nhau trông xuống thế gian cười.

                                      * TẢN ĐÀ

     Và Hồ Nguyễn cũng có bài thơ:

BÓNG CUỘI

Chú Cuội ngồi ôm tựa gốc đa,

Qua bao năm tháng bóng Hằng Nga.

Đêm nhìn tia đóm sao nhung chiếu,

Khuya ngắm vầng trăng sáng chói lòa.

Xưa  bên nhau yêu thắm đậm,

Giờ chia ly cách nhớ buồn xa.

Ngày Rằm tháng Tám dâng lời nguyện,

Hạnh phúc bền lâu khắp mọi nhà.

                          HỒ NGUYỄN (31-8-2021)

 

                                                                         *

HỒ XƯA sưu tầm từ nhiều nguồn sắp xếp, viết lại_______________________



1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...