Thứ Hai, 20 tháng 9, 2021

BÌNH MINH TRÊN ĐỒI CÁT -- Trần Chu Ngọc


 
BÌNH MINH TRÊN ĐỒI CÁT
 
Mặt trời còn ngủ sau đỉnh núi
Trên cánh hoa hạt sương lung linh
Thật tuyệt vời ta ngồi đón bình minh
Bên này là núi đồi còn bên kia là biển
 
Khung trời xanh sẽ hửng lên màu tím
Hương biển nồng nàn cơn gió ban mai
Những dấu chân để lại nơi này
Như một thoáng hồn ta về với biển
 
Vùng trời bình yên bỗng dưng tái hiện
Những ngày xưa trên đồi cát chập chùng
Cây Dương nghiêng mình bầu trời mông mênh
Trên bãi đá sóng mơn man buổi sáng
 
Ta nhớ mãi những ngày rực nắng
Nhìn dáng em qua bãi vắng đơn côi
Giờ ở đây chỉ còn lại bầu trời
Và tia nắng đầu ngày sao thật đẹp
 
TRAN CHU NGOC

 

 

1 nhận xét:

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ _ Thơ Songquang và Bài Họa Của Các Thi Hửu

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ (cho nhớ ngày giỗ lần 2 hiền thê) Thu nao em đã bỏ anh rồi! Một mảnh trăng thề vội lẻ đôi Tình đó đã sâu giờ cách biệt Ngh...