Thứ Bảy, 25 tháng 9, 2021

BÀI TÌNH CA BÊN SUỐI ,VỊ ĐẮNG - Thơ Trần Chu Ngọc

BÀI TÌNH CA BÊN SUỐI
 
Khi em về thoảng gió ru êm
Dấu chân in khoảng mờ bên suối
Thoáng thấy nhau mắt nhìn bối rối
Ta bắt đầu cho một tình ca
 
Rồi một ngày kỷ niệm đã xa
Em nghe không giọt café tí tách
Như dòng suối từ nguồn lau lách
Chảy quanh năm đằm thắm dịu dàng
 
Khi em về chiều nắng chao nghiêng
Đôi mắt nhung huyền nhìn bất chợt
Ta nghe tiếng mưa rơi không ngớt
Điệp khúc nào giữ mãi trong tim
 
Rồi một ngày xa nhau êm đềm
Khi trở lại chiếc cầu DALAT phố
Góc vắng hẹn hò sao chợt nhớ
Người đâu rồi còn lại bản tình ca
TRAN CHU NGOC
 

 
VỊ ĐẮNG
 
Ta nghe đắng từ trong vị ngọt
Hương cafe cũng có lúc dịu mềm
Khi bỗng thấy đời trong bất chợt
Ta về còn nỗi nhớ vội quên

Mai bỗng thấy chiều về lử thứ
Người xa còn lại những dỗi hờn
Ta nghe lời đắng từ phố chợ
Khi vắng em về bỗng héo hon

Hay thế thì đời cô lẽ quá
Nụ hôn gợi nhớ chỉ thoáng qua
Cho người tình bỗng thành xa lạ
Giấc mộng du từ đó chẵng là

Thôi thì nắng quái hay chiều xuống
Cũng chỉ thành giấc ngủ phù du
Em cứ xem ta là thần tượng
Rồi cũng tan như sáng sương mù

Thôi thì còn đó bao lời đắng
Lặng lẽ bên đời không trách ai
Để mai còn khoảng trời xa vắng
Ta sẽ bình yên trong cơn say
 
TRAN CHU NGỌC
 
🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿
 

1 nhận xét:

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ _ Thơ Songquang và Bài Họa Của Các Thi Hửu

VỠ MẢNH TRĂNG THỀ (cho nhớ ngày giỗ lần 2 hiền thê) Thu nao em đã bỏ anh rồi! Một mảnh trăng thề vội lẻ đôi Tình đó đã sâu giờ cách biệt Ngh...