Thứ Năm, 12 tháng 5, 2022

PHÚT CHỐC TÌNH BUỒN,MƯA - Thơ Trần Chu Ngọc

PHÚT CHỐC TÌNH BUỒN

Nắng nghiêng vai ta nhớ những ngày hè
Hoa Phượng đỏ rơi đầy trên phố
Một thời yêu đương em còn nhớ
Con đường ngập những lá me bay
Người xa rồi phố cũ còn đây
Con đường xưa mái trường ngày thơ ấy
Phút chia tay vội vàng nắm lấy
Đôi tay thon mềm nhũn đợi chờ
Bây giờ em có nhớ những trang thơ
Dúi vào tay em trong giờ tan học
Mái trường Văn Khoa in dấu ngọc
Của buổi chiều tan tác lá rơi
Từ đó xa em những lúc rạng ngời
Khi đợi chờ em ôm tập vở
Từ đó em về chiều lộng gió
Còn lại nơi này kẻ đón đưa
Từ đó nơi này nhớ những cơn mưa
Đưa em qua bao nhiều phố vắng
Bao nhiêu năm qua cõi buồn sâu lắng
Biết đâu đây còn những đợi chờ
 
TRAN CHU NGOC
MƯA
Giã từ những ngày nắng
Phố gầy cây cong queo
Ngồi chờ cơn gió lặng
Công viên buồn ngao nghêu
Chút mênh mang sâu lắng
Theo mây bay về đâu
Ta còn ngày xa vắng
Nên ôm chặt nỗi sầu
Giã từ những ngày gió
Bên hiên buồn hắt hiu
Em rong chơi đâu đó
Nghe lặng lẽ trong chiều
Chút tình riêng lận đận
Em về chung gối chăn
Ta tìm mưa lẩn thẩn
Công viên cũ âm thầm
Giã từ giã từ nhau
Chiều nay mưa rơi mau
Ta như người vô vọng
Bên con suối ngọt ngào
Em về mưa giăng ngang
Ta về từng bước đợi
Khi nhặt chiếc lá vàng
Thấy tình xa vời vợi
TRAN CHU NGOC
 


 Mời Xem :

NGÀY CHỦ NHẬT ĐI QUA - 

Thơ Trần Chu Ngọc  

1 nhận xét:

ĐÊM NÔ EN XƯA - Thơ MP.Trường Giang Thủy

bài thơ cũ ĐÊM NÔ EN XƯA Tôi về trên lối đông xưa, Nghe lồng lộng gió cuối mùa lạnh căm. Nô en xưa gặp - trăng rằm, Nhưng đêm ly ...