Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2022

ÔI THÔI RỒI...Thơ Tuyết Phan và 7 Bài Họa Của Các Thi Hửu và Bài Gốc ÔI THÔI RỒI


 ÔI THÔI RỒI...
Bát vỉ đồng âm

Ôi thôi Cha Mẹ Tổ Tiên ôi
Cứ thế mà buồn hết kiếp thôi
Tứ đổ tường càng say sẽ thối
Đỏ đen mê quá hóa sinh hôi
Bạn bè đàn đúm rồi thêm lỗi
Thân hữu phiền hà đập nát nồi
Thôi hãy bỏ ngay không mắc tội
Một mình gây chuyện bể niêu xôi...

Tuyết Phan 08 tháng 10 -2022

 

HỌA 1 : TRAU TRIA TÁNH NẾT

Cha mẹ xa rồi nhớ quá ôi!
Từ bao năm cố nén đau thôi.
Nghe lời chỉ dạy xua tâm thối,
Trọng đức ơn gìn xóa dạ hôi.
Cực nhọc cố bòn công tránh lỗi,
Khổ đau rán thuận lợi vun nồi.
Ngày qua tháng lại không gây tội,
Đền đáp thơm ngời hương ngát xôi.

HỒ NGUYỄN (08-10-2022)


HỌA 2 :Tứ Đỗ Tường, Căn Bệnh Trầm Kha...!
(Bát Vĩ Đồng Âm)

Thất Tổ Cửu Huyền cố thổ ôi...!
Buồn lo khắc khoải khổ đau thôi
Đỏ đen đánh bạc làm cho thối...!
Tứ đỗ tường lời lỗ cũng hôi
Rậm đám xúm nhau chơi phạm tội
Đông vui đàn đúm bể tan nồi (1)
Chừa ngay thói xấu bao nhiêu lỗi
Rắc rối tự mình mới hết xôi...! (2)
Mai Xuân Thanh
October 08, 2022


Chú thích :
(1) & (2) Chịu đấm ăn xôi...!
Nồi xôi cũng bị bể nát nên hết xôi rồi...!


 

HỌA 3 ,Y ĐỀ " ÔI THÔI RỒI ".

Vãn than một tiếng " Ôi thôi rồi "
Là nỗi sầu tư đẹp đấy thôi
Thơ ngỡ trầm hương nồng ý thắm
Tình như ngải độc lạt hoa hôi
Nửa đời còn kiếm cơm thay cháo
Mãn kiếp sao quên nắp khác nồi
Thử hỏi lão phu thời mãn tuổi
Phải người cố đấm để ăn xôi ...
Utah 9 - 10 - 2022
CAO MỴ NHÂN


 HỌA 4 :GHIỀN THƠ

Mê ghiền cái thú họa thơ ôi
Mở mắt phôn nhìn cứ rứa thôi
Bếp chẳng chùi lau nên ngửi thối
Nhà nào quét dọn bởi nghe hôi
Ông chồng ruột quặn quăng chày cối
Mụ vợ xương ê dẹp chén nồi
Đã thế chưa buông còn mải lội
Chàng đành tới chợ kiếm hàng xôi
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 10/9/2022


 

 HỌA 5 :THƠ ÔI LÀ THƠ !

Làm thơ ta thích quá thơ ôi !
Đến cả quên luôn rữa chén nồi
Vợ giận ,bảo chồng không động chổi
Con hờn ,nói bố chẳng mua xôi
Sáng ra thơ thẩn hoài…nên nỗi
Ngày lại vu vơ mãi …mới thôi
Nhà cửa ,áo quần nghe mốc thối
Dọn rồi cũng chả hết mùi hôi
songquang 20221010 

 

 HỌA 6 :MÓN THỊT XÔI

Số phận cõi đời thấy hỡi ôi 
Bi quan phó mặc phước phần thôi 
Bằng không cố gắng chờ may thổi 
Được bữa cơm ăn, thế cũng rồi 
Năm tháng chòng chành ghe sóng nổi 
Đời đen như mực lọ lem nồi 
Thôi thôi đừng trách chi mang tội 
Ngày vợ bưng lên món thịt xôi !..
                 Yên Hà 
               13/10/2022

Copy từ Trang Lãng Phong

Theo lời dẫn giải của chị Tuyết Phan thì bài ÔI THÔI RỒI…là bài họa.

Nhưng không rõ bài xướng của ai.

Có thể chị Tuyết Phan đã họa từ bài CON CẦU TỰ của nt Đỗ Quý Bái:

 

CON CẦU TỰ 

(Khoán vĩ tám vần giữ vận ôi)

 

Huynh con cầu tự Lọ Lem ôi

Tứ Đổ Tường vương sở khổ thôi

Hút xách đam mê ôm tẩu thối

Bạc bài say đắm giữ tiền hôi

Gái trai hò hẹn sinh lầm lỗi

Chè rượu lè nhè đạp bể nồi

Nhìn vợ yếu đau sao thấy tội

Nỡ nào mình hưởng cả mâm xôi

Đỗ Quý Bái

***

Kính mời quý Anh Chị tham khảo bài thơ gốc khoán vận: Ôi,thôi,rồi,nồi,xôi:

Thi lão Lê Viên Ngọc: Trân trọng kính giới thiệu bài thơ thế Kỷ XIX của danh nhân Lịch sử Quảng Ngãi – thời đại Triều Nguyễn, LÊ TRUNG ĐÌNH (1857-1885) do Hòa Thượng Thích Hồng Ân trụ trì Thiên Ấn Tổ Đình kể, năm 1966

                        ***********************

 

ÔI THÔI RỒI NỒI XÔI

 

Giận quá người Nam dại quá ôi

Làm quan với Mọi chẳng nên thôi

Giữ gìn cương thổ cùng chung đó

Đoái thấy giang sơn đổ nát rồi

Cũng giống gà cồ bươi lộn bếp

Như loài chó dữ khới hư nồi

Tội đồ chẳng biết chi điều nhục

Ngọng miệng bởi vì ngậm nắm xôi

Lê Trung Đình

*

Tiểu sử LÊ TRUNG ĐÌNH (1857-1885)

Quê làng Phú Nhơn, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi, Lê Trung Đình là con thứ 6 trong một gia đình gồm 10 người con của quan Án Sát Bình Thuận Lê Trung Lượng, xuất thân trong một nhà toàn khoa bảng, có tư chất thông minh, được giảng dạy chu đáo, lên 15 tuổi ông đã làu thông kinh sử và nổi tiếng về tài năng văn chương, khoa Giáp Thân 1884, Ông đỗ cử Nhân tại trường thi hương Bình Định

Sinh trưởng và thi đỗ trong lúc vận nước đen tối: bên ngoài giặc Pháp xâm chiếm đất đai, bên trong triều đình rối ren, loạn lạc ở nhiều nơi...ông không ra làm quan mà âm thầm chuẩn bị lực lượng ứng nghĩa, Cùng với các sĩ phu trong tỉnh, Lê Trung Đình bí mật lập Nghĩa hội, tổ chức hai đội quân là Đoạn Kiệt và hương binh, đồng thời ráo riết xây dựng chiến khu ở Tuyền Tung Huyện Bình Sơn chuẩn bị đối phó với quân Pháp xâm lược.

Sau đó, nhận lệnh Tham biện Sơn phòng Nghĩa-Định Nguyễn Duy Cung, Lê Trung Đình cùng Nguyễn Bá Loan ra Huế gặp người đứng đầu phe chủ chiến là Tôn Thất Thuyết để nhận lệnh phối hợp hành động, và Lê Trung Đình được cử làm Chính quản hương binh

Ngày 23 tháng 5 năm Ất Dậu (5-7-1885), cuộc phản công của phe chủ chiến ở Kinh thành Huế thất bại, Phụ chính Tôn Thất Thuyết phải phò vua Hàm Nghi chạy ra Quảng Trị, xuống dụ Cần Vương (13 tháng 7 năm 1885).

Nhận được dụ, Lê Trung Đình cùng với các cộng sự là Nguyễn Tự Tân, Nguyễn Bá Loan  Nguyễn Tân Kỳ … kéo đến đòi các quan lại đầu tỉnh cấp vũ khí, lương thực để chống Pháp, nhưng quyền Bố chính Lê Duy Thụy và quyền Án sát Nguyễn Văn Dụ từ chối.

Ngay trong đêm ấy, các ông tập hợp khoảng ba ngàn hương binh tại khu vực bãi sông Trà Khúc (phía tả ngạn, trước đền Văn Thánh). Sau khi làm lễ tế cờ, cả đoàn quân nhanh chóng vượt sông, tấn công tỉnh thành Quảng Ngãi

Được sự hỗ trợ của quân nội ứng, hương binh Quảng Ngãi nhanh chóng đánh chiếm tỉnh thành, bắt giữ các quan lại, thả tù phạm, thu ấn triện, binh khí và tiền lương...rồi phát động phong trào Cần Vương trong toàn tỉnh.

Nghĩa quân làm chủ tỉnh thành được một hai hôm, vào ngày 5-6-Ất Dậu   (16-7-1885), quyền Tiễu Phủ sứ Sơn phòng Nghĩa-Định bấy giờ là Nguyễn Thân (trước theo Nghĩa hội Quảng Ngãi, sau theo Pháp) cùng Đề đốc Đinh Hội đem khoảng 900 biền binh tiến về tỉnh thành mở cuộc vây đánh.

Sau khi quân triều giết chết Nguyễn Tự Tân và sáu viên chỉ huy khác, thì bắt được Lê Trung Đình. Dụ hàng không thành, ngày 23-7-1885, Lê Trung Đình bị triều đình thân Pháp đem ra xử chém tại góc phía Bắc thành Quảng Ngãi.


1 nhận xét:

NGẪM CHUYỆN ĐỜI - Thơ LAN và Bài Họa Của Các Thi Hửu

NGẪM CHUYỆN ĐỜI. Sáu chục xuân qua, ngẫm lại đời Ngọt bùi, cay đắng.... số mà thôi! Nhà nghèo, cảnh khó nào đâu muốn Phận hẩm, phần hiu vẫn ...