Thứ Năm, 20 tháng 10, 2022

ĐỘC ẨM, ĐẤT KHÁCH NHỚ CỐ HƯƠNG Thơ Nhất Huynh Họa : Nhị Đệ,Thanh Song Kim Phú,Hồ Nguyễn

 1./ ĐỘC ẨM

Quê hương xuân đến dáng xuân phai,
Em tựa bên lầu tóc gió bay.
Còn nhớ năm nào vun chậu cúc,
Đâu quên ngày ấy ngắm cành mai.
Ly trà thiếu bạn trà thêm nhạt,
Chén rượu xa người rượu chẳng say.
Tết nhất lại càng tăng cách biệt,
Nói sao cho cạn nỗi u hoài.
Nhất Huynh
 

Họa vần

1./ ĐỘC ẨM

Hương sắc theo ngày tháng nhạt phai
Thu về gió cuốn lá thu bay
Chim sầu gọi bạn mong vầng ác
Nhạn lạc kêu bầy đợi ánh mai
Rượu đắng vừa châm chưa kịp hết
Men nồng mới nhấp đã ngà say
Canh tàn đối bóng ngồi tư lự
Trút cạn tâm tư nỗi cảm hoài
Nhị Đệ
15 Oct 2022

 

Họa vần (2) :ĐỘC ẨM

Hoài hương giấc mộng vẫn khôn phai
Mắt dõi lưng trời bóng nhạn bay
Cậy chuyển quê nhà tia nắng sớm
Giùm trao đất mẹ giọt sương mai
Chờ khi tái ngộ châm trà ngát
Hẹn buổi tương phùng chuốc rượu say
Tựa cánh chim đơn về đến tổ
Bên nhau trút bỏ nhớ nhung hoài
Thanh Song Kim Phú


HỌA 3 : GÓC CÔ ĐƠN

Xuân…ánh dương nhoài dáng nhạt phai,
Mây lung linh bốc gió tung bay.
Cúc mềm mủm mỉm chờ hôn bướm,
Đào thắm long lanh ngóng đón mai.
Độc ẩm một mình thơ góc lạnh,
Nhâm nhi môi đắng rượu tê say.
Bạn bè dăm đứa nay xa cách,
Còn bóng ưu tư mãi hiện hoài.
HỒ NGUYỄN (15-10-2022)


2/ ĐẤT KHÁCH NHỚ CỐ HƯƠNG

Tha phương năm tháng bước lưu vong,
Đón tết gọi là có cũng không.
Mấy cặp bánh chưng âu thế đủ,
Vài cây giò lụa kể như xong.
Xuân về càng tủi trông quê mẹ,
Năm đến thêm buồn nhớ núi sông.
Độc ẩm xứ người sao thấm thía,
Giăng giăng thương cảm mối tơ lòng.
Nhất Huynh

HỌA: TẾT NƠI ĐẤT KHÁCH

Đất khách lưu đày cảnh bại vong,
Quê hương xa bóng ngóng trời không.
Tết về mấy cánh nhang le lói,
Xuân đến mâm đèn tạm…cũng xong.
Bè bạn đó đây phone nhắc nước,
Gia đình đôi tiếng hẹn non sông.
Xa xôi cách biệt thân sầu quyện,
Tiếng pháo hình lân nhớ não lòng.

 HỒ NGUYỄN (19-10-2022)






1 nhận xét:

NGẪM CHUYỆN ĐỜI - Thơ LAN và Bài Họa Của Các Thi Hửu

NGẪM CHUYỆN ĐỜI. Sáu chục xuân qua, ngẫm lại đời Ngọt bùi, cay đắng.... số mà thôi! Nhà nghèo, cảnh khó nào đâu muốn Phận hẩm, phần hiu vẫn ...