Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017

BUỒN ĐẾN BAO GIỜ - Thơ Trần Chu Ngọc


Cuối năm
còn một chút buồn
Vun đầy nhân thế
vô thường riêng ta
Phải chăng
thời khắc trôi qua
Giao mùa năm củ
xuân qua ngậm ngùi
Thì thôi
còn chút sự đời
Ta đem gậm nhấm
cả thời thanh xuân
Duyên xa
một chút tình gần
Cho bao tình nghĩa
thế nhân bạc lòng
Ta còn
cỏi vắng mênh mông
Nổi niềm tự sự
bềnh bồng xa khơi
Phố đông vui
mãi gọi mời
Tưng bừng chợ Tết
thảnh thơi một ngày
Hay là
lay lắt cơn say
Ta ngồi lặng lẽ
chờ hoài cố nhân
tranchungoc

1 nhận xét:

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...