Thứ Tư, 25 tháng 1, 2017

BUỒN ĐẾN BAO GIỜ - Thơ Trần Chu Ngọc


Cuối năm
còn một chút buồn
Vun đầy nhân thế
vô thường riêng ta
Phải chăng
thời khắc trôi qua
Giao mùa năm củ
xuân qua ngậm ngùi
Thì thôi
còn chút sự đời
Ta đem gậm nhấm
cả thời thanh xuân
Duyên xa
một chút tình gần
Cho bao tình nghĩa
thế nhân bạc lòng
Ta còn
cỏi vắng mênh mông
Nổi niềm tự sự
bềnh bồng xa khơi
Phố đông vui
mãi gọi mời
Tưng bừng chợ Tết
thảnh thơi một ngày
Hay là
lay lắt cơn say
Ta ngồi lặng lẽ
chờ hoài cố nhân
tranchungoc

1 nhận xét:

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...