Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2019

Một Dị Bản Bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu ( thầy Trí Khắc Phạm diễn Nôm và 3 bài Họa

Mới đây một người bạn gửi cho đọc một dị bản bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu. Các điểm khác biệt so với nguyên tác kèm theo giải thích: (1) thay chữ "khứ" (đi đến một nơi nào đó) bằng chữ "khư" (đi rong) , (2) thay chữ "tải" (thiên tải = ngàn năm) bằng chữ "tái" ("thiên tái" = ngàn lần trở lại, để cho đối với "nhất khư" = một lần đi rong), và (3) câu đầu "Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ" được sửa lại là : "Tích nhân hoàng hạc dĩ thừa khư".  Một dị bản đúng luật thơ Đường và chỉnh đối! Nhưng, chữ nghiã ăn đong, quả tình không biết đây có phải chính là bản gốc, hay chỉ là người đời sau, yêu thích thơ Đường và bài thơ của Thôi Hiệu, đã quá lệ thuộc vào luật thơ mà tự ý sửa lại.

Hoàng Hạc Lâu
Thôi HIệu - Đời Đường

Tích nhân hoàng hạc dĩ thừa khư
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu
Hoàng hạc nhất khư bất phục phản
Bạch vân thiên tái không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu

Lầu Hoàng Hạc
PKT - Mây Tần

Nguời xưa rủ hạc về tiên cảnh,
Bỏ lại lầu thơ với đổi đời.
Hạc một bay đi, rồi mất biệt, 
Mây ngàn trôi nổi, vẫn rong chơi.
Hán Dương, mồn một, cây soi nước,
Anh Vũ, lê thê, cỏ ngút trời.
Đất khách, về đâu, chiều xuống thấp,
Trên sông, khói sóng, ới sầu ơi!
Tri Khac Pham
Lầu Hoàng Hạc

Cảnh đẹp hạc xưa về đẹp cảnh
Đời hư hạc mới lại hư đời
Biệt từ hạc biến đi từ biệt
Chơi chán hạc bay lại chán chơi
Đất nổi Hán Dương cây nổi đất
Trời xanh Anh Vũ cỏ xanh trời
Tha hương cám cảnh không ai gọi
Khói sóng sông buồn gọi gió ơi !

Mai Xuân Thanh
Ngày 29/08/2019
NGƯỜI XƯA CƯỠI HẠC


Người xưa cưỡi hạc về tiên cảnh

Bến cũ hòa thơ kết nghĩa đời

Suối mộng êm đềm tình luyến tiếc

Chim trời rộn rã cảnh rong chơi

Vầng dương sáng tỏ ngời mây gió

Mặt sóng âm u lạnh biển trời

Lắng đọng tâm tư người viễn xứ

Sông buồn nước trỗi gọi thuyền ơi !



Đức Hạnh

31 08 2019 
 

                       HOÀNG HẠC LẦU
              Người xưa cỡi hạc bay đi mất,
              Còn lại lầu đây sánh mặt đời.
              Hoàng Hạc cánh vàng tung gió lướt,
              Bạch Vân đường rộng rẽ mây chơi.
              Hán Dương bóng mát cây nghiêng nắng,
              Anh Vũ mầu xanh cỏ biếc trời.
              Chiều tối u hoài thân lạc lỏng…
              Nhìn sông sóng lượn khói buồn ơi !
               Liêu Xuyên

1 nhận xét:

HOÀI HƯƠNG- Thơ Hưng Quốc Và Bài Họa Của Các Thi Hửu

HOÀI HƯƠNG Đông phong se lạnh gợi hoài hương Buốt giá tim lòng nhớ vấn vương Bè bạn tình thâm nơi cửa Khổng Thầy cô nghĩa trọng chốn sân trư...