Hoàng Hạc Lâu
Thôi HIệu - Đời Đường
Tích nhân hoàng hạc dĩ thừa khư
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu
Hoàng hạc nhất khư bất phục phản
Bạch vân thiên tái không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
Lầu Hoàng Hạc
PKT - Mây Tần
Nguời xưa rủ hạc về tiên cảnh,
Bỏ lại lầu thơ với đổi đời.
Hạc một bay đi, rồi mất biệt,
Mây ngàn trôi nổi, vẫn rong chơi.
Hán Dương, mồn một, cây soi nước,
Anh Vũ, lê thê, cỏ ngút trời.
Đất khách, về đâu, chiều xuống thấp,
Trên sông, khói sóng, ới sầu ơi!
Lầu Hoàng Hạc
Cảnh đẹp hạc xưa về đẹp cảnh
Đời hư hạc mới lại hư đời
Biệt từ hạc biến đi từ biệt
Chơi chán hạc bay lại chán chơi
Đất nổi Hán Dương cây nổi đất
Trời xanh Anh Vũ cỏ xanh trời
Tha hương cám cảnh không ai gọi
Khói sóng sông buồn gọi gió ơi !
Mai Xuân Thanh
Ngày 29/08/2019
NGƯỜI XƯA CƯỠI HẠC
NGƯỜI XƯA CƯỠI HẠC
Người
xưa cưỡi hạc về tiên cảnh
Bến
cũ hòa thơ kết nghĩa đời
Suối
mộng êm đềm tình luyến tiếc
Chim
trời rộn rã cảnh rong chơi
Vầng
dương sáng tỏ ngời mây gió
Mặt
sóng âm u lạnh biển trời
Lắng
đọng tâm tư người viễn xứ
Sông
buồn nước trỗi gọi thuyền ơi !
Đức Hạnh
Thơ rất hay, xin cảm ơn
Trả lờiXóa