Xuân Hương đã phúc đáp bài Thu Dạ I của Nguyễn Du bằng bài Thu Vũ. (Mưa Thu). Nàng đã khóc khi nghe tin Nguyễn Du bệnh gần cả năm, tóc đã nhuốm bạc.
Trời ảm đạm mây mù giăng mờ mịt, lòng em như mây (tiếp ý mây bài Thu dạ hữu hoài và Thu Dạ I),
Nhưng mây đầy trời ảm đạm và mù mịt, tí tách mưa thu rơi trên sân vắng.
Đầu cành cây khô giọt lệ tuôn dài ngắn,
Mưa lộp độp trên lá chuối vàng, tiếng nhặt khoan.
Ngâm đọc xong bài Thu Dạ (I) , ngẩn ngơ, chạnh buồn thương người cách xa ngàn dặm,
Sầu vấn vương, mối tình đòi đoạn vò tơ, (ND), lòng như hoang vắng, thắc thỏm suốt năm canh.
Nơi khuê phòng, giờ chỉ khổ cho phận hồng nhan,
Một mảnh sầu không tên như thế nầy, muốn vẽ nhưng không thể nào vẽ đươc nên tranh,
Mưa thu
Trời thảm mây giăng tối mịt mùng,
Mưa thu tí tách nhỏ ngoài sân.
Cây khô dài ngắn rơi hàng lệ.
Tàu chuối vàng tơi tiếng chậm nhanh.
Ngâm dứt đê mê sầu vạn dặm,
Buồn dâng quạnh quẽ nỗi năm canh.
Khuê phòng riêng khổ người nhan sắc,
Một phiến sầu vương vẽ chẳng thành.
Thơ chữ Hán Hồ Xuân Hương, Nhất Uyên dịch thơ.
________________________________________
Thu vũ,
Nhất Uyên phiên âm:
Thiên cách vân âm thảm bất minh,
Tiêu tiêu thu vũ lạc nhàn đình.
Đoản trường khô thụ chi đầu lệ,
Thư cấp hoàng tiêu diệp thượng thanh.
Ngâm đoạn đê mê thiên lý mộng,
Sầu khiên liêu lạc ngũ canh tình.
Thâm khuê tối khổ như hoa diện,
Nhất phiến sầu dung hoạ bất thành.
*
Nguồn:
1. Hồ Xuân Hương thơ chữ Hán - chữ Nôm & giai thoại, Bùi Hạnh Cẩn, NXB Văn hoá - Thông tin, 1999
2. Tứ gia thi tập (ký hiệu R. 423), Thư viện quốc gia Việt Nam.
3. Nguồn, tham khảo trang Web: Đi tìm Cổ nguyệt đường và mối tình HXH và Nguyễn Du của TS Phạm Trọng Chánh.
*
Bản chữ Hán, Ngân Triều soạn:
秋 雨
天 隔 雲 陰 慘 不 明
蕭 蕭 秋 雨 落 閒 庭
短 長 枯 樹 枝 頭 淚
舒 急 黃 蕉 葉 上 聲
吟 斷 低 迷 千 里 夢
愁 牽 寥 落 五 更 情
深 閨 最 苦 如 花 面
一 片 愁 容 畫 不 成
*
Mưa Thu
Bản dịch của Bùi Hạnh Cẩn
Trời cách mây mù thảm chả xanh,
Mưa thu sân vắng giọt buồn tanh.
Đầu cành cây héo châu dài vắn,
Trên lá tiêu vàng tiếng chậm thanh.
Hát dứt đê mê mơ vạn dặm,
Sầu giăng quạnh quẽ nỗi năm canh.
Khuê sâu rất khổ mày hoa ấy,
Vẻ mặt buồn thương vẽ chẳng thành.
*
Ngân Triều diễn thơ, Mưa Thu:
Mây mù ảm đạm, mây mông mênh
Tí tách mưa thu, sân vắng tanh.
Cây chết đầu cành, rơi những lệ,
Mưa khua tiếng chuối, tiếng trầm thanh.
Đọc thư thờ thẩn người xa cách,
Quạnh vắng sầu giăng suốt ngũ canh.
Đắng lắm khuê phòng hoa héo hắt,
Nỗi buồn se thắt vẽ không thành.
Kim Oanh Huỳnh góp 1 bài thơ :
MƯA THU
Mây thu buồn thảm ngập không gian
Mưa thu gió nhẹ ngoài sân vắng
Cây khô đầu nhánh đẫm lệ rơi
Mưa tuôn đẫm ướt lá chuối xanh
Ngâm thơ đứt tiếng người trong mộng
Thương nhớ đầy vơi suốt năm canh
Một nỗi chạnh lòng hoa bỡ ngỡ
Nhất dạ sầu riêng mộng chẳng thành !
KO
rất hay
Trả lờiXóa