Thứ Ba, 13 tháng 11, 2018

BUỔI TỐI TRONG KHI CHỜ XE BUÝT- Thơ Nguyễn Quốc Nam


Người đàn ông bị tai biến
Khập khễnh bước qua đường
Xe băng vù vù...
Lạng ngang, lách dọc...
Phận con người
Sao quá mỏng manh.. !

Một người mù tay cầm cây gậy
Gõ xuống đường...
Quơ lần bước trong đêm
Ánh sáng vĩa hè vàng vọt
Những con chuột cống
Từ hàng cây hoa kiểng
Bò ra ngổn ngang
Giữa hè phố đông người.
Anh chạy xe ôm
Ngồi tựa trụ đèn
Thả hồn theo khói thuốc...
Chờ khách hàng, không biết đến từ đâu..!
Chị bán hàng rong
Suốt ngày rao khản cổ
Kẽo kẹt đẩy xe khắp phố phường
Trời về đêm người thưa thớt.
Bóng chị ngã dài theo suốt con đường.
Cô gái môi son
Quần jean áo hở
Đứng dưới tàng cây
Chờ khách qua đường.
Gã bụi đời nằm co...
Ngủ trên băng ghế trạm
Khách chờ xe đứng ngó
Trông gã nằm quá thảm.. !
Một cái nhìn thương xót
Một cái nhìn vô cảm...
Chuyến xe buýt cuối cùng
Vội vàng ghé vào…
Những khuôn mặt đẫn đờ 
Hấp tấp lên xe
Và chuyển bánh, lao về phía trước...
Bỏ lại phố phường
Làn khói đen, oi, khét, hắc, bay lên..!

NGUYỄN QUỐC NAM

1 nhận xét:

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...