Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2018

GIÓ ĐI QUA CỬA - Thơ Ngu uyên


Gió đi qua cửa thì thầm
Nắng chiều nghiêng xuống tri âm vắng nhà
Trăng chiều mờ nhạt từ xa
Vườn ai thấp thoáng bóng tà ngoài song
Đò neo đợi khách sang sông
Nặng lòng cất bước bụi hồng còn vương
Gió đi qua cửa đêm trường
À ơi...ru mộng người thương một thời
Nhưng còn nợ nước anh ơi
Xin gió qua cửa gọi người tòng chinh.

Ngu uyên


1 nhận xét:

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...