Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2018
GIÓ ĐI QUA CỬA - Thơ Ngu uyên
Gió đi qua cửa thì thầm
Nắng chiều nghiêng xuống tri âm vắng nhà
Trăng chiều mờ nhạt từ xa
Vườn ai thấp thoáng bóng tà ngoài song
Đò neo đợi khách sang sông
Nặng lòng cất bước bụi hồng còn vương
Gió đi qua cửa đêm trường
À ơi...ru mộng người thương một thời
Nhưng còn nợ nước anh ơi
Xin gió qua cửa gọi người tòng chinh.
Ngu uyên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
NOEL TRĂNG MẬT -Thơ Đỗ Chiêu Đức và Thơ Họa
NOEL TRĂNG MẬT Lữ thứ lòng quê mãi vấn vương, Năm mươi năm cũ lúc lên đường... Lâm Viên bát ngát thông đưa gió, Đà Lạt mộng mơ hoa ngát hư...

-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Bối cảnh lịch sử: Nguyễn Du (chữ Hán: 阮攸; sinh ngày 3 tháng 1 năm 1766–1820), tên tự Tố Như (素如), hiệu Thanh Hiên (清軒), biệt hiệu Hồ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
Bài thơ rất hay
Trả lờiXóa