Thứ Năm, 14 tháng 3, 2019
TÔI CŨNG BIẾT- Thơ Võ Hà Thu Giang
Có một ngày mình chân chùn gối mỏi
Có một ngày mình mất hẳn tuổi thơ
Nhường lối đi cho những lời trăn trối
Mắt nhìn xa vùng tăm tối ngu ngơ
Chim chấp cánh bỏ bầy sầu đơn lẻ
Một mình thôi , chờ trông bóng thời gian
Tay run run từng trang thơ buồn tẻ
Một kiếp nhân sinh, một kiếp >phù tang
Danh vọng , tình yêu , bạc tiền , hiếu thắng
Gom góp cho vào tro bụi vô vi
Để một mình thôi , một mình trống vắng
Khung cửa cuộc đời , mấy bước chim di ?!
Mấy người bỏ đi, bao người còn lại
Tính sổ thời gian, dời bước không gian
Mười ngón tay thon ngày xưa mềm mại
Ôm lấy bờ vai một kiếp cưu mang
VÕ HÀ THU GIANG
> Ottawa - Canada
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
EM MÙA THU, CHIỀU MƯA THÁNG MƯỜI - Thơ Ngọc Ánh
Tranh Hứa Xuân Trường EM MÙA THU Em ďi dưới nắng Xuân hồng đó Mái tóc mây trời trong trắng bay Má đào đã ửng hây hây đỏ Em thướt tha ngời tr...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
-
Bối cảnh lịch sử: Nguyễn Du (chữ Hán: 阮攸; sinh ngày 3 tháng 1 năm 1766–1820), tên tự Tố Như (素如), hiệu Thanh Hiên (清軒), biệt hiệu Hồ...
Bài thơ rất hay và đầy cảm xúc
Trả lờiXóa