Mai tôi đi em có nhớ tôi không
Có nghe tiếng nức nở trong lòng
Có buồn hiu hắt về trong mắt
Có thấy u hoài mong nhớ mong
Mai tôi đi nhớ má em hồng•
Nhớ con đò rẻ nước song song
Nhớ dòng sông chảy về hai ngã
Nhớ dáng em gầy trong gió đông
Mãi tôi đi nhớ mắt em buồn
Nhớ đôi dòng lệ chẳng ngừng tuôn
Nhớ bạn bè thân còn ở lại
Nhớ mẹ già sao thương quá thương
Mai tôi đi sống đời mưa gió
Phiêu bạt giang hồ sông nối sông
Những lúc dừng chân nơi quán trọ
Ngậm ngùi em còn nhớ tôi không
Mai tôi đi lòng tự hỏi lòng
Sao đời toàn những chuyện bất công
Sao chưa sum họp mà ly biệt
Kẻ đợi người chờ trông ngóng trông
Mai tôi đi nước chảy xuôi dòng
Con thuyền ra cửa biển mênh mông
Trùng dương dữ dội từng cơn sóng
Biết có ngày nào gặp nữa không
ĐẶNG QUANG TÂM
(Nhóm Văn Nghệ Trăng Vàm Cỏ Đông)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh
ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...
-
CON MỂN VÀ ĐIỀM BÁO KHÔNG MAY MẮN Con thú rừng có tên “ Mển ” hay“ Mang” , còn gọi là hoẵng , kỉ , là mộ...
-
Năm nào cũng vậy, do thức dậy sớm đi chợ sớm, nên má là người đầu tiên mở ngày ba mươi Tết ra. Không biết có phải số má cực, vía má cực kh...
-
Bối cảnh lịch sử: Nguyễn Du (chữ Hán: 阮攸; sinh ngày 3 tháng 1 năm 1766–1820), tên tự Tố Như (素如), hiệu Thanh Hiên (清軒), biệt hiệu Hồ...
Quả là tình cảm của 2 người thật sâu lặng
Trả lờiXóaBài thơ rất hay, xin cảm ơn
Trả lờiXóa