Thứ Hai, 3 tháng 2, 2020

KỶ NIỆM BUỒN - Thơ Tường Vân và Bài Họa Của Các Thi Hửu


KỈ NIỆM BUỒN
Bến đi con thuyn ngược hướng mô,
Thi gian đã mi gót sông h.
Thương ln bc tr Su Đông rng,
B ánh trăng tàn ngn sóng xô.
Ngõ ái như chìm theo gic mng,
Tình xuân cũng lm xung hoang m.
Còn đây k nim mùa Thu trước,
Đng li trong tng chiếc lá khô...
Tường Vân

HỌA: HIỆN THỰC BUỒN
Tìm em, chng biết tìm nơi mô,
Vượt núi qua sông li đến h.
Ta ngn c bng muôn gió thi
Như nim yêu du vn trùng xô.
Âm thm nht nguyt xoay vòng tui,
Lng l thi gian đp huyt mồ.
Bc trng tay gy ôm mng lẻ,
Ai đành chăn gi mnh tình khô ?!
Lãng Phong

HỌA: BUỒN VƯƠN KỶ NIỆM
Bâng khuâng hn bng lc nơi mô?
Mi gi mòn chân kiếp hi h.
Mi đó đm say mê tóc gi,
Gi nay su hc hác già xô.
Tình xưa thm thiết luôn khơi mng,
Thương nh bun đau nhp đáy m.
K nim gi như bng tri dy,
Khiến lòng trơ tchn hang khô.
HỒ NGUYỄN (28-01-2020)

Họa :RỜI BẾN
Thuyền từ giã bến khuất nơi mô?
Phiêu bạt ngàn phương giữa biển hồ
Trăng rọi từng không trăng chiếu tỏa
Nguyệt lồng sóng nước nguyệt chao xô
Luyến lưu một thuở,chôn lòng đất
Ưu ái nghìn thu,giữ đáy mồ
Quạnh quẽ heo may,thêm giá lạnh
Cành thưa,lá rụng,cội buồn khô...
Thanh Hoà

Họa :LỠ KIẾP…
 Đọc Xuôi:
Lòng xao xuyến hỡi nước non mô,
Lỡ kiếp vùi chôn giấc hải hồ !
Chồng chất nỗi sầu thân mệnh khổ,
Hận thương niềm tủi sóng đời xô !
Trông vời đất nghẹn mờ sông núi,
Thảm khốc thuyền trôi lạnh mả mồ !
Mong đợi thế thời mau chuyển biến,
Đông tàn rét hết luỵ đồng khô !

Đọc Ngược:
Khô đồng luỵ hết rét tàn đông,
Biến chuyển mau thời thế đợi mong.
Mồ mả lạnh trôi thuyền khốc thảm,
Núi sông mờ nghẹn đất vời trông.
Xô đời sóng tủi niềm thương hận,
Khổ mệnh thân sầu nỗi chất chồng.
Hồ hải giấc chôn vùi kiếp lỡ…
Mô non núi hỡi xuyến xao lòng !
    Liêu Xuyên
 
Họa : Mất Phương Hướng
Lỡ đi lạc hướng lỡ đi mô
Bít lối sông sâu bít lối hồ
Bờ giác thiền môn bờ giác ngộ
Bến mê cõi tục, bến mê xô
Nằm mơ tiên cảnh, nằm mơ mộng
Ngủ mớ âm ty ngủ mớ mồ
Cành héo hoa tàn cành héo úa
Lá vàng Tết hết lá vàng khô
Mai Xuân Thanh
Ngày 02/02/2020

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...