Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2020

TRẢ HẾT- Thơ Thu Hà


TRẢ HẾT
Ta về gom góp mảnh tim rơi
Ghép lại thành hoa gởi trả người
Cánh mỏng nhẹ nhàng tim tan vỡ
Lan vào hơi thở thấy lòng đau


Ta về gom hết trả cho nhau
Kỉ niềm tình trao buổi ban đầu
Nỗi nhớ đêm sầu luôn trăn trở
Nhạt nhòa tan vỡ cả trời thơ


Ta về trên nẻo vắng bơ vơ
Biết có ai đâu để đợi chờ
Có lẽ bây giờ và mãi mãi
Mình ta còn lại với niềm đau


Ta về gom trả hết cho nhau
 Ước mộng  tình xưa thoáng qua mau
Rồi sẽ tập dần quên kỉ niệm
Niềm thương nỗi nhớ...ở trong tim


Từ đây thôi hết.. có mình ta
Không còn mong đợi bóng hình  xa
Người ta buông bỏ lời ân ái
Để lại nơi đây...tiếng thở dài..

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...