Thứ Hai, 24 tháng 2, 2020

ĐỢI TẦU (Thơ Vô Danh và Bài Họa của Các Thi Hửu )

ĐỢI TẦU
  Sân ga một đám đứng chờ tầu
Đa số bạn bè biết mặt nhau
Tầu đến có người lên kịp lúc
Chân chậm nên đành đợi chuyển sau

 

Một đi chắc hẳn không về lại
Mà dẫu muốn về có được đâu
Ra đi có khác gì khi đến
Đến đến, đi đi giấc mộng sầu

 

Sân ga thấp thoáng bóng người già
Họ đợi đi về cõi thật xa
Trong đám người chờ già lão ấy
Có người xưa, và có thân ta
Vô Danh

Bài Họa 1 :
TRỄ TẦU 
  Quy tụ mười phương một bến tầu
Bồn chồn,dáo dác,mắt tìm nhau
Ai cũng như ai,mong kịp chuyến
Trễ tràng,cơ hội chẳng còn sau

 

Chạy loạn người đi,người ở lại
Được đi là được,mặc đi đâu
Con tầu rẽ sóng,trùng dương thẳm
Trụ điện chôn chân lặng nuốt sầu

 

Núi non trời rộng bạn trăng già
Dưới lũng đêm dài ngậm xót xa
Ngọn cỏ vươn lên tìm ánh sáng
Thế thời đen đủi ngục tù ta…
Lý Đức Quỳnh
22/2/2020


 Họa 2 :TÀU  ĐỜI
Sân ga lạnh lảnh tiếng còi tàu
Giây phút não nùng tiễn biệt nhau
Già trẻ lạnh lùng chân bước xuống
Có người nấn ná đợi ga sau.

Bước xuống lần thôi không trở lại
Tàu đời một chuyến có gì đâu!
Hành trang bỏ lại khi về đến
Kẻ đứng trên toa lệ  tiễn sầu.

Đã thấy xôn xao mấy cụ già
Trông chừng mõi mệt ngán đường xa.
Ga nào chẳng biết mông lung quá!
Thấm thía vô thường não nuột ta.
         Mailoc
    02-22-2020
  Họa 3 : TÀU ĐỢI 
Một đôi đường sắt đỡ thân tàu
Đi mãi, không cần đợi tiễn nhau
Bởi lẽ ai rồi lên chuyến đó
Người thì tới trước, kẻ theo sau

Đã đi là chẳng hề quay lại
Khách hỏi đường xa cuối bến đâu
Ô lạ, khởi hành về đích đến 
Buồn tênh nghe gió gọi mưa sầu

Bạn đường gồm quý vị đang già 
Hay sẽ già thôi, tuổi chẳng xa
Song đã già, trong thân tàu ấy
Hình như chỗ trống, dành cho ta...
  Hawthorne  22 - 2 - 2020
           CAO MỴ NHÂN 
 Họa 4 :CHUYẾN TÀU ĐỜI
Có lắm sân ga một chuyến tàu
Chặng dừng nhiều kẻ đón đưa nhau
Kẻ lên hành lý nhanh chân trước
Người xuống tư trang bỏ bước sau

Đường dài ,đi mãi không quay lại
Ga cuối nào ai biết ở đâu !
Rồi có một ngày tàu đến đích
Nhiều kẻ trên sân đượm mắt sầu

Thấp thoáng quanh đây những bạn già
Cùng ta dạo bước cõi trời xa
Tàu đời tiếp tục đưa người đến....
Trong đó giờ đây đã vắng ta
songquang
20200222

Họa 5 :TOA TÀU VÔ ĐỊNH
Ngày trước, đi chung một chuyến tàu
Chúng mình âu yếm tựa vai nhau
Qua bao ga lẻ người lên xuống
Mình hẹn sẽ cùng xuống thật sau...

Một sáng, xuống ga không trở lại
Người đi biền biệt, biết về đâu
Tàu lao vun vút qua bao chặng
Còn lại mình ta với nỗi sầu.

Bao năm mòn mỏi xác thân già
Có lẽ tàu đi đã rất xa...
Chẳng có ga nào ta xuống kịp
Đi hoài đi mãi... chỉ mình ta !
Phương Hà
( 23/02/2020 )

 Thể thơ Lục Cú
CHUYẾN TẦU CUỐI ĐỜI.
Lên tàu đều bỏ lại hành trang
Mệt mõi buồn xo vứt ngổn ngang
Xuống trước hay sau tùy tuổi tác
Ngồi lâu hay chóng khỏi theo hàng
Dọc đường gặp trạm đều dừng lại,
Thả kẻ buông sầu mộng dở dang
 

MAI-HUYỀN-NGA.

Họa  :SÂN GA CUỐI
(Thơ lục cú)
Xuống tàu nào kẻ xách tư trang
Bên hố dừng chân khách ghé ngang
Lúc nhúc quanh đây đà có mặt
Im lìm khắp chốn đã thành hàng
Sân ga tràn ngập người tham dự
Khi bỏ mộng rồi,dở cánh dang
songquang
  
LỤC CÚ " TRÊN TÀU XUYÊN VIỆT 
   Kính hoạ " Chuyến Tàu Cuối Đời "
  của Giáo Sư Thi Sĩ MAI HUYỀN NGA.
            CMN
Sáu câu thơ lạ viết nên trang
Gởi lại sân ga tàu ghé ngang
Chuyên chở giai chương về cõi mộng 
Giữ gìn " lục cú " đẹp châu hàng
Giáo sư thi sĩ Mai Huyền Nga
Bút pháp tài hoa đừng bỏ ngang...
   Hawthorne  23 - 2 - 2020

         CAO MỴ NHÂN


Họa  8: Người Già Đợi Tàu
Sân ga nhộn nhịp khách  lên tàu
Kẻ ở người đi tạm biệt nhau...
Còi rúc chuyến tàu đang chạy tới
Người kêu bạn hữu sẽ về sau

Ngàn mây viễn xứ mong bay mãi
Vạn dặm đường xa ước đến đâu
Đất hứa bao người mơ hạnh phúc
Hoa Kỳ ít kẻ mộng âu sầu

Tha hương quạnh quẽ tấm thân già
Đất khách cô đơn bạn hữu xa
Kẻ đứng lưng còng coi luống tuổi
Người ngồi tóc bạc ngó quanh ta...
Mai Xuân Thanh
 * Thể Thơ Lục Cú 
Họa : Ga Cuối Cuộc Đời
Ga cuối đời ta ở...nghĩa trang
Buông xuôi danh lợi hết nghênh ngang
Định cư địa phủ thôi duyên nợ
Lạc nghiệp Thiên Thai lại sắp hàng
Gió lặng đường mây mau cất bước
Trời êm tiên cảnh lẹ tay dang...
Mai Xuân Thanh 
Ngày 23/02/2020


2 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...