Sao lại dối là mình bệnh nặng
Để xin tiền mà chẳng bệnh chi !
Để rồi mang nghiệp ; ích gì ?
Một lần dối gạt , tiếng ghi suốt đời
Sao lại bảo nhà thờ sụp đổ
Nhím tiền cho , ăn có bền đâu ?
Muốn ăn thì phải cần lao
Bày chiêu , ngồi đợi ; ai nào giúp cho !
Sao lại trách , so đo này nọ
Bắt chuyện này mà xọ chuyện kia
Để khi chết cũng đoạn lìa
Một lời cũng tiếc , thứ tha chăng nào ?
Ở bên này , ôi chao lạ quá !
Cố gạt lừa , dối trá thế sao ?
Cái nhìn định kiến khi nào
Anh em tất cả , người nào cũng ngoa ?
Ừ ! Nghèo lắm mà ta vẫn lớn
Cha mẹ nuôi chẳng tốn gì ư ?
Gánh gồng thăm viếng khi tù
Bây giờ bảo sướng bù trừ ngày xưa
Nếu giàu có dư thừa tiền bạc
Thì lòng nhân ắt phải mở toang !
Biết nghèo cũng phải xốn xang
Có đâu đay nghiến , dứt ngang đoạn tình ?
Cả năm châu , đâu mình là vậy
Dẫu mẹ cha nghèo mấy, vẫn nuôi
Khi vinh vang sống ở đời
Mẹ cha mất hết , ai người báo ân ?
Rồi cốt nhục , tình thâm cũng thế !
Có gần đâu mà để bảo ban ?
" Giàu cha giàu mẹ thì ham
Giàu anh , giàu chị ; ai làm nấy ăn !"
Ừ ! Một kiếp trăm năm ngắn ngủi
Bao nhiêu người buồn tủi chết đi
Ai lầm lỗi chớ buộc chi
Đời người thoắt hiện , thoắt thì còn đâu !
Người xưa dạy : anh em thủ túc
Chung máu đào mà dứt bỏ sao ?
Chân trời , góc biển trước sau
Trở về với đất lẽ nào cũng ngơ ?
7g48 . 17/02/2023.
Mời Xem :
quên đi để nhớ nhiều
Trả lờiXóa