Thứ Năm, 6 tháng 4, 2023

BẾN SÔNG - Thơ Văn Thênh


BẾN SÔNG
 
Dòng sông lặng lẽ ngược xuôi.
Cơn gió ca hát reo vui khắp miền.
Qua rồi lứa tuổi hồn nhiên
Đời chàng năm tháng gắn liền đò ngang.
 
Ai xuôi một tối đông sang.
Có nàng thiếu nữ bước ngang bến đò.
Bỗng dưng chàng cất câu hò.
Như thời xưa lắm.... học trò gieo duyên.
 
Chợt nàng dừng bước nhìn nghiêng.
Trăng soi vẽ nét... Điêu Thuyền bên sông.
Nhích đôi mày liễu cong cong.
Nàng dời gót ngọc mắt trông con đò.
 
Ngập ngừng chàng hỏi thăm dò.
" Phải chăng nàng muốn qua đò sang sông?"
" Chàng ơi chàng đã thấu lòng...
Bao năm em đã xa chồng, xa quê".
 
Chàng nghe lòng dạ tái tê.
Hỡi ơi... nàng đã yên bề chồng con.
Nào phải nàng hãy còn son.
Mà sao chàng lại vẫn còn bâng khuâng...
 
Nhìn chàng nét mặt thất thần.
Mĩm cười nàng khẽ " em còn mình ên"...
Ngập ngừng... chàngi đến kề bên.
"Ên nầy mong được đưa ( én  ) kia sang bờ".
 
Đêm nay sương phủ trăng mơ.
Gió đưa đò lướt sông thơ gieo tình.

Mời Xem :

NHỚ XUÂN XƯA. Văn Thênh

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...