Thứ Bảy, 1 tháng 4, 2023

Thơ Vui: Quên Tuổi Già Đi Nhé

                                                  Các bạn hưu gặp nhau

Không việc gì phải xoắn
Ra biển - Thì cứ lặn
Lên rừng - Thì cứ leo
 
Thích cao - Thì cứ trèo
Thích thấp - Thì cứ ngụp
Răng yếu - Thì ăn súp
Răng khoẻ - Thì nhai xương
 
Còn sức - Chơi bốn phương
Yếu mệt - Thì nằm nghỉ
Không bận tâm suy nghĩ
Danh vọng với tiền tài
 
Con cái - Đúng hay sai
Tự nó - Rồi sẽ hiểu
Không đợi con báo hiếu
Không buộc người trả ơn
 
Không thù hận căm hờn
Không chi ly tính toán
Sống vô tư, đơn giản
Giúp được ai thì làm
 
Không chắt bóp, tham lam
Không so bì, ích kỷ
Để cho đầu óc nghỉ
Luyện cho sức dẻo dai
 
Luyện giấc ngủ sâu, dài
Luyện ăn, uống ngon miệng
Vui đâu - Thì cứ đến
Cho thư thái tâm hồn
 
Sức khoẻ - Phải bảo tồn
Khám định kỳ- Nên nhớ
Nhỡ có bệnh - Không sợ
Tìm ra cách - Dung hoà
 
Trong vũ trụ - Bao la
Con người luôn nhỏ bé
Hãy sống - Cho vui vẻ
Được nhiều, ít - Tuỳ thiên
 
Về Giời... lẽ tự nhiên
Cũng không cần phải xoắn.
Ai rồi cũng sẽ già
Việc gì mà phải xoắn ?
 
Đời cũng đâu phải ngắn
Cứ vui vẻ sống thôi
Còn khoẻ mạnh cứ chơi
Quên tuổi già đi nhé
 
Miễn làm sao ta khỏe
Con cháu đỡ phải lo
Giờ thằng bé thằng to
Về hưu bằng nhau hết
 
Tiền nhiều nhưng khi chết
Có mang đi được đâu
Nên giờ có nghèo giàu
Đều là không quan trọng
 
Giờ chẳng ham danh vọng
Chẳng mơ chức mơ quyền
Miễn sao có ít tiền
Không phải nhờ con cháu
 
Gặp nhau thì tán gẫu
Còn khoẻ đi chơi xa
Yếu thì ở lại nhà
Buôn dưa và chém gió
 
Con cái _ kệ chúng nó
 
Không Biết Tác giả 

Từ Cảnh chuyển

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...