Thứ Hai, 10 tháng 4, 2023

GIÃ TỪ GIỌT NẮNG THÁNG BA, ĐI QUA MÙA NẮNG HẠ- Thơ TrânChuNgoc

 1./ GIÃ TỪ GIỌT NẮNG THÁNG BA

 
Nắng tháng ba hồng thêm nỗi nhớ
Chờ cơn mưa bất chợt trong chiều
Trên đường về phố vắng quạnh hiu
Chiếc lá khô một mình trơ trọi
*
Nắng tháng ba như tơ trời bối rối
Ngã ba đường gió bụi về đâu
Phía sau nỗi buồn đôi mắt thêm sâu
Chắc có lẽ ta làm người cô độc
*
Nắng tháng ba như màu cỏ mọc
Những nụ mầm vừa mới vươn lên
Sợi tóc lung linh còn đó muộn phiền
Mây rồi sẽ bồng bềnh trôi mãi
*
Nắng tháng ba như nụ sầu mới hái
Em mang về ôm ước mơ xa
Giữa cuộc đời còn lại mình ta
Nên giã từ tháng ba như giọt đắng
*
Cuối tháng ba còn khoảng trời thinh lặng
Ta đi về trong khoảng tối chắt chiu
Trong cõi hồn còn lại quạnh hiu
Thôi thì qua tháng ba cùng nỗi nhớ
TRẦN CHU NGỌC
 
2./ ĐI QUA MÙA NẮNG HẠ
 
Ta còn đây với nỗi buồn đã cũ
Ngày hôm qua như chiếc lá rơi
Phố bình yên qua cơn lốc tơi bời
Dấu chân người phố khuya soi bóng
***
Em trở lại với ngày xưa bé bỏng
Bên bướm hoa bong bóng đủ màu
Vẫn còn một nụ cười thanh tao
Chiếc răng khểnh một thời vụng dại
***
Ta mênh mang giữa trời nắng quái
Tìm nỗi buồn cùng với biển mênh mông
Tìm sự yên bình trong phút thong dong
Trên ghế bố thả hồn theo mây trắng
***
Ta từ giã những điều cay đắng
Ly rượu nồng nghe thoảng hương thơm
Tình thì gần bao kỷ niệm còn vương
Cũng hóa thành nỗi buồn trong chốc lát
***
Ta về đây một mình nghe lá hát
Dòng suối reo rừng thẳm muộn phiền
Tìm cả đời một chút nắng nghiêng
Cho ta nghiêng cả tâm hồn cùng nắng
***
Em thở than cho cuộc đời xa vắng
Tìm cho mình một chiếc bóng nhỏ nhoi
Khi niềm tin kết chặt bên đời
Chắc rồi sẽ đi qua mùa nắng hạ
TRẦN CHU NGỌC

 Mời Xem :

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...