Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

Bâng Quơ - Thơ Trần Chu Ngọc


Bây giờ
ta trả lại người

Ngày xưa còn đó

một thời yêu thương

Bây giờ

trở lại con đường
Bao nhiêu kỷ niệm
tóc sương dại khờ
Bây giờ
cứ ngỡ bơ vơ
Sao em còn đứng
đợi chờ phố khuya
Con tim
quen lối đi về
Sao ta lặng lẽ
cơn mê cuối mùa
Hay tình
cũng chỉ được thua
Nên trong một thoáng
thành thừa trong em
Bây giờ
còn phút êm đềm
Sao em lặng lẽ
cho thêm rối lòng
Cuộc đời
cũng như dòng sông
Thôi em đời cũng
như dòng thác ru
Bây giờ
ta đếm nghìn thu
Khi đời bổng nhớ
cho dù trăm năm

tranchungoc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...