Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

Nơi biển xa - Thơ Trần Chu Ngọc


Nơi biển xa
Có một ngày em về đảo hoang vu
Buổi sáng sương mù không thấy biển
Như chạy trốn nổi buồn tái hiện
Khi cuộc đời đầy nổi cô đơn
***
Chỉ một ngày không nét dỗi hờn
Nghe thanh thoát trời xanh và bóng nắng
Biển thật xanh như tâm hồn bình lặng
Chợt bay cao trên cõi vô thường
***
Xin một ngày dạt dào yêu thương
Em và con tàu nô đùa trên sóng
Ở một nơi hồn mình bay bổng
Để biết ngày còn rất đổi bình yên
***
Khi em về với những muộn phiền
Chim hải âu ngũ vùi mùa hạ
Có một ngày phía sau ghềnh đá
Còn một người ngóng mãi khơi xa
tranchungoc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...