Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

Như cơn gió thoảng qua - Thơ Nguyễn văn Điệp


Một sớm trở về thăm Tây Ninh

Vẫn cái nắng nung người hun hút gió
Ghé uống cafe nơi quán nhỏ
Bất chợt gặp nhau còn đó thâm tình
                   ***
Mùa hè ở đây thương lắm quê mình
Dưới bóng mát cội Da rợp lá
Những ngày xưa đồng trơ gốc rạ
Con trâu già tìm chút rơm khô



                  ***
Ta về đây nhớ mùa nước lũ về
Con kênh Sân Cu nước về tưới mát
Những mùa mưa chan hòa tình đất
Ghé Sa bạn hiền bánh tráng cá con
                 ***
Đồng quê tôi mưa nắng sắt son
Mùa lúa chín khói đồng thơm ra
Lũ chim trời kéo về đông quá
Lúa cắt rồi không còn hạt thóc rơi
                 ***
Ta về đây lãng đãng mây trời
Chút hân hoan mang về cơn gió nhẹ
Để chân tình sao mà đẹp thế
Bên cạnh cuộc đời vẫn có anh em
                ***
Ta về rồi nghe tiếng ru đêm
Một vùng bình yên giờ đây tĩnh lặng
Như niềm tin mỗi ngày rực nắng
Cho cơn mưa chợt thức vào hè

NGUYỄN VĂN ĐIỆP.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...