Thứ Hai, 7 tháng 11, 2016

Thơ :Vịnh Gió,Gió Ơi,Gió Vui,Gió Mát


Đỗ Chiêu Đức xin được Họa Vận với bài VỊNH GIÓ theo Bố cục vui sau đây:
      2 câu đầu là Phong Khí : là hơi gió thổi từ xưa đến nay.
      2 câu thực là Phong Cách : chỉ cái Phong Cách vốn có của gió.
      2 câu luận là Phong Độ : của gió và của cả con người nữa.
      2 câu kết là Phong Tình : tình cảm vốn dĩ của... gió !

            VỊNH GIÓ

Bốn phương gió lộng khắp nơi nầy,
Phần phật hây hây xửa đến nay.
Giận dữ điên cuồng không nễ khách,
Dịu dàng mát mặt thỏa lòng ai.
Phong lưu tài tử luôn tiêu sái,
Bản sắc anh hùng mãi chẳng phai.
Cuồng nộ hắt hiu tùy cảnh huống,
Gió xuân phơi phới ước mơ dài !

                Đỗ Chiêu Đức


         GIÓ ƠI !

Đi qua muôn hướng đến phương này
Như bén duyên từ trước tới nay
Lất phất bên vườn thăm hỏi lá
Nhẹ nhàng trên lối đón đưa ai
Quẩn quanh chốn cũ dường tha thiết
Vấn vít thềm xưa dẫu nhạt phai
Có phải chúng mình trăng với gió?
Xa nhau khoảnh khắc nhớ nhung dài


              Trần Thị Kim Dung



      GIÓ VUI

Chỗ nóng đi ra gió thế này,
Nghe vui thấy mát mới hôm nay.
Heo may cỏ úa đưa chân khách,
Bấc lạnh dâu xanh tiễn bước ai.
Lúc trẻ đầu đen môi má thắm,
Khi già tóc bạc sắc tàn phai.
Từng đi khắp nẽo bao sông núi,
Chợt thấy bâng khuâng áo trắng dài.

Mai Xuân Thanh
Ngày 04 tháng 11 năm 2016


BÀI HỌA : GIÓ MÁT !

Gió hiền thoang thoảng nhẹ bay này,
Lồng lộng căng buồm mấy bữa nay.
Quân tử có thương đi mát mặt,
Anh hùng chẳng đoái lại hờn ai.
Xưa em còn trẻ lòng phơi phới,
Nay tuổi cao rồi dạ nhạt phai...
Dẫu có mưa sa tà lụa bạch,
Cầm bằng vạt áo phất phơ dài...

Mai Xuân Thanh .
....

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...