Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016

Thơ: Siêu Trăng Rụng Đáy Hồ,Nào Có Gì Đâu,Núm Mồ



 SIÊU TRĂNG RỤNG ĐÁY HỒ

Hài cốt nằm sâu dưới đất mồ,
Người ta  tưởng nhớ cõi nam vô.
Ruộng nương thiếu nước hoa màu chết,
Nấm mộ đầy gai dại cỏ khô.
Mấy tháng mưa to gây lụt lội,
Ngập nhà nước xoáy nóc còn nhô.
Đôi khi lẫn lộn thiên tai hại,
Chẳng hiểu siêu trăng rụng đáy hồ...

Mai Xuân Thanh

Ngày 15 tháng 11 năm 2016.
HỌA VẬN :
     
    NÀO CÓ GÌ ĐÂU
               Trăm năm nào có gì đâu,
          Chẳng qua một nấm cổ khâu xanh rì !
                            Cung Oán ngâm khúc

Chung cuộc rồi ai cũng nấm mồ,
Chạy trời không khỏi nắng chui vô.
Minh quân danh tướng thân tàn rã,
Tài tử giai nhân thể xác khô.
Giàn đậu giàn dưa mưa rả rít,
Tàu tiêu tàu chuối đóm lô nhô.
Ngàn năm sau nữa ngàn năm nữa,
Cũng vẫn  ô  hô  tử  hỉ  hồ !

                               Đỗ Chiêu Đức



Bài Hoạ :
     Núm Mồ 

Xơ xác cỏ khâu một núm mồ ,
Đường về cuối nẽo phải chui vô .
Mưa dầm nước lũ xác thân rã ,
Nắng cháy gió vàng xương cốt khô .
Hiu quạnh thưa dần mộ chí viếng ,
Mơ màng đúng hẹn bóng trăng nhô .
Thiên thu nằm đấy quên trần thế ,
Một chiếc lá rơi thoáng mặt hồ !
          Mailoc

1 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...