Thứ Tư, 30 tháng 11, 2016

Chuyện Lạ : CHĂN TRÂU GIỮA SAIGON

Ngày đi chăn trâu, tối về ngủ trong ống cống, tắm nhờ các lán trại công trình và bắt cá làm bữa ăn, cứ vậy ông Văn Đức Tời (52 tuổi) sống nhiều năm qua ở khu đô thị Thủ Thiêm.
Nằm bên bờ sông Sài Gòn, khu đô thị mới Thủ Thiêm (quận 2) đang dần thành hình. Đại công trình vẫn còn ngổn ngang với nhiều khu đất trống, cỏ mọc rậm rạp là nơi thích hợp để ông Văn Đức Tời (52 tuổi, quê Nghệ An) thả đàn trâu gần 30 con.
Ông Tời cùng gia đình đã chuyển vào thị xã Dĩ An (Bình Dương) sinh sống. Ông có 4 người con, cả 3 người đã lập gia đình. Trước kia ông nuôi heo nhưng không có lời nên 5 năm nay chuyển sang nuôi trâu. “Tôi thường sang Campuchia mua những con trâu gầy, bé về vỗ béo để bán lại”, ông cho biết.
Ở thành phố không trồng hoa màu, lại nhiều khu đất công trường rộng cỏ mọc um tùm như quận 2 là điểm thích hợp để ông Tời thả trâu bò.
Hàng ngày, ông chỉ việc thả trâu đi ăn dạo, đến chiều thì dắt về ở bãi đất trống công trình. Những lúc rảnh, ông đi cắt thêm cỏ ngon cho đàn trâu ăn.
Để “tăng gia sản xuất”, những lúc trâu thong thả nhai cỏ, ông còn đi nhặt sắt vụn. “Ở khu Thủ Thiêm có khá nhiều sắt do người ta thi công còn sót lại, mình nhặt được về tích lũy bán”, ông nói.
Sống kiểu du mục, tài sản quý của ông là những con trâu hàng chục triệu. Còn vật “bất ly thân” là ca nước lúc nào cũng có đá, ông thường xuyên mang theo. “Có chiếc điện thoại ‘đập đá’ pin tắt nguồn suốt. Còn cái xe máy để lâu lâu về thăm nhà thì lúc nào cũng phải khóa kỹ, tôi bị mất xe một lần rồi”, ông Tời chia sẻ.
Ông kể, cứ dăm bữa bảy ngày lại đi ra các vũng nước trũng, hố công trình giăng lưới bắt cá. Có ngày ông thu được hàng chục ký cá. Có bữa nhiều quá, ông mang ra đường bán.
Đến chiều tối, ông tự kiếm củi đốt lửa vừa để giữ ấm cho trâu và ngăn muỗi đốt. Ông cho biết, không làm chuồng nhưng ở khu vực này, thả rông trâu bò cả đêm cũng không ai bắt mất.
Cứ nửa năm ông bán một lứa, sau khi trừ từ tiền lãi vay mượn để mua trâu thì lãi được vài chục triệu. “Lứa này có được mấy con nghé do bầy trâu đẻ được nên cũng tạm ổn”, ông vừa nói vừa vuốt ve con nghé.
Cả ngày lang thang bên ngoài, đến tối gặp chòi nào của công nhân công trình ở khu đô thị là ông xin vô tắm.
Gần như cả công nhân ở đại công trình đều biết đến “ông Tời chăn trâu”. Ông kết thân với chú Bảy, làm bảo vệ công trình và góp tiền nấu cơm mỗi tối. Còn ban ngày, ông chủ đàn trâu ăn cơm bụi.
5 năm qua, cuộc sống của ông gần như gắn bó với những bãi cỏ, công trình ngổn ngang ở bán đảo Thủ Thiêm. Việc chăn thả trâu buộc ông phải sống kiểu du mục, nay đây mai đó. Chỗ ngủ của ông khi thì là lán trại của công nhân công trình, lúc lại là ống cống. “Ngủ ở đây nhiều muỗi lắm nên tôi phải đốt nhang. Nhưng trước giờ chỉ đúng một lần bị sốt rét, sức khỏe tôi vẫn tốt lắm”, ông chia sẻ.
Hỏi về gia đình, ông tâm sự: “Vợ con cũng khuyên tôi về nhà mà sống chứ lang bạt kỳ hồ làm gì. Nhưng tôi thấy sống vậy cũng thoải mái, con cái lớn rồi nên không phải lo lắng. Chỉ cần còn sức khỏe, tôi vẫn làm tiếp. Bữa nào nhớ nhà quá thì chạy về, chỉ cách vài chục km thôi”, ông nói.
 
 Theo Quỳnh Trần- VNF

2 nhận xét:

ĐỜI ĐÁ VÀNG ,TIẾC MÀU TRĂNG CŨ - Thơ Ngọc Ánh

ĐỜI ĐÁ VÀNG Em đếm thời gian trên ngón tay Thêm mùa Thu nữa đã tàn phai Thôi đừng nhắc lại câu vàng đá Làn tóc mây trời theo gió bay Anh hiể...