Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2023

MỘT THOÁNG ĐÀ LAT ,TÌNH THUỞ CÒN VƯƠNG - Thơ TranChuNgoc

1./ MỘT THOÁNG DALAT
 
Về đây
một cõi hoang sơ
Thẩn thờ khi đứng
bên hồ Xuân Hương
Tối nghe
tiếng gõ Cồng Chiêng
Đêm về sương lạnh
trên miền trung du
Đi qua
mấy nẻo sương mù
Có nghe tiếng Vạc
về đâu gọi chiều
Bên đồi
biệt thự quạnh hiu
Giáo đường nghe tiếng
chuông chiều Giáng Sinh
Khi vòng qua chợ
lối quanh
Chùm hoa Phượng tím
cho mình tương tư
Thôi thì
từng giọt mưa mau
Bên người ấm lại
tình đầu không phai
TRAN CHU NGỌC

 
 
TÌNH THUỞ CÒN VƯƠNG
 
Ta tìm trong nắng hạ
Từng sợi mềm buồn tênh
Tìm đâu giữa mông mênh
Một loài hoa xứ lạ
Chừng không là gì cả
Chỉ như chút tình buồn
Nên sợi tóc còn vương
Em về lung linh nắng
Tìm thuở nào xa vắng
Dư âm chủ nhật buồn
Ngày đi qua bình thường
Công viên sao thinh lặng
Ta một đời lận đận
Khi trời nắng chói chang
Một chút tình riêng mang
Sao tìm hoài không gặp
Em như loài chim nhỏ
Lạc bước giữa dương trần
Chỉ hót vang một lần
Rồi bay về hư ảo
Ta nghe trời đang bão
Ta thấy đất mịt mù
Chưa đến vội mùa thu
Chiếc lá vàng rơi rụng
Còn lại đây chiếc bóng
Dấu chân ngày cuối tuần
Còn phút chốc bâng khuâng
Chim bay về phương ấy
Cuộc đời rồi vẫn vậy
Hội ngộ và ly tan
Nên chiều nay nắng vàng
Không còn ai chờ đợi
Một khoảng trời vời vợi
Một dòng suối mênh mông
Như còn đó nỗi lòng
Trong giấc chiều mộng mị
TRAN CHU NGOC

Mời Xem :


 THÔI THÌ CÒN NHỚ BÂNG.QUƠ...

1 nhận xét:

NỖI NHỚ MUỘN MÀNG - Thơ Ngoc Anh Nguoideplongyen

T ranh Hứa Xuân Trường   NỖI NHỚ MUỘN MÀNG   Hè ở đây vẫn ngày nồng đêm lạnh Nhớ quê nhà mùa bão tố chưa qua Nhớ dòng sông nước chảy những c...