Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2023

Trang Thơ XH (9 ): Nhất Hùng,Hồ Nguyễn


 1./ TRI ÂN

Tha hương phải đến tận trời tây,
Lạc nghiệp an cư xứ Mỹ này.
Tạc dạ nơi cho nhiều vận hội,
Ghi tâm chốn tạo lắm cơ may.
Ơn người hào hiệp gieo tình nặng,
Ân đất bao dung tặng nghĩa dầy.
Dân chủ tự do mà trọng pháp,
Học trăm thứ lạ vạn điều hay.
NHẤT HÙNG

HỌA: XỨ TẠM DUNG

Bỏ chốn quê nhà đến xứ Tây,
An cư đất Mỹ tạm dung này.
May duyên hôm sớm còn cơ hội,
Hữu phước tháng ngày gặp vận may.
Tình nghĩa đỡ nâng lưu quý kính,
Ân sâu bảo bọc giữ thâm dày.
Tự Do Dân Chủ luôn tôn trọng,
Nhân đạo đi đầu tánh rõ hay!
*
Xứ Mỹ thanh bình quê thứ hai!
HỒ NGUYỄN (03-7-2023)

ảnh QuanTran

2./ XEM VĂN BIẾT NGƯỜI

Xem văn biết được tánh người ta,
Quý cụ vẫn luôn nói vậy mà.
Cứ xét ngôn từ suy thiện ác,
Lại truy ngữ nghĩa đoán chân tà.
Phun lời lỗ mãng là vô lại,
Dụng chữ đoan trang ấy nết na.
Nếu đúng như lời xưa dạy bảo,
Làm sao có Khẩu Phật Tâm Xà.
Nhất Hùng

HỌA: LÒNG NGƯỜI

Chỉ nghĩ đến người chẳng nghĩ ta,
Bao năm vẫn mãi vậy kia mà!
Nhìn qua khó biết thương hay ghét,
Đọc kỹ suy ngay chánh hoặc tà.
Nhơ nhuốc ẩn trong bao võ toẹt,
Gian ngoa xuất hiện giọng cà na.
Mới nghe khó thấy tình nhân ái,
Khi chuốt trao ngôn Phật ẩn Xà!
HỒ NGUYỄN (06-7-2023)

tranh Hoàng Thanh Tâm

3./ XIN NHẬN LÀM QUÊ HƯƠNG


Sau cơn dâu bể phải tha phương,
Nước Mỹ cưu mang sống tựa nương.
Xã hội trọng công bình lẽ phải,
Nhân quần giàu bác ái tình thương.
Xứ người dân chủ nhưng nền nếp,
Đất khách tự do lại kỷ cương.
Thầm nhủ bao lâu hồi cố quốc,
Nơi này xin nhận làm quê hương.
NHẤT HÙNG
 

HỌA: HOÀI NIỆM KẺ XA XỨ

Bỏ tổ chia đàn lạc bốn phương,
Xa quê xứ tạm mượn nơi nương.
Tự do hai chữ luôn gìn trọng,
Bác ái ngôn từ mãi giữ thương.
Mỹ quốc bao dung an định chốn,
Việt Nam bất ổn hải biên cương.
Tâm nguyền cảm tạ ơn bao bọc,
Dạ vẫn hướng về chốn cố hương.
HỒ NGUYỄN (06-7-2023)

4./ HÃY RONG CHƠI

Dòng đời cứ lặng lẽ trôi mau,
Thoáng chốc mà nay đã bạc đầu.
Đến buổi lánh xa nơi nhiễu sự,
Vào thời từ bỏ chốn lao xao.
Giữ tâm tự tại thôi truy lợi,
Để trí an nhiên hết cưỡng cầu.
Thanh thản rong chơi vui hưởng lộc,
Sân si buông xả chẳng ưu sầu.
NHẤT HÙNG

HỌA: TUỔI BUỒN

Ngồi nhớ thời gian vút khuất mau,
Nhìn nay tóc đã hói trơ đầu.
Tuổi xinh đi mất vùi bao sự,
Niên lão quay về nghĩ xuyến xao!
Đấu đá giờ tay buông chuốt nhục,
Tranh đua đuối sức phủi không cầu.
Một mình thi tứ vui thanh thản,
Bè bạn còn bao nhớ lệ sầu.
HỒ NGUYỄN (12-7-2023)


5./
BỎ SÂN SI

Lời kinh dạy: mở lượng từ bi,
Học thế nhưng hành chẳng dễ chi.
Cũng tại cái tôi to quá núi,
Và vì chữ oán nặng hơn chì.
Đối nhân vài lúc như vô thức,
Xử thế đôi khi giống bất tri.
Muốn sống đời an nhiên tự tại,
Nhủ lòng tu tập bớt sân si.
NHẤT HÙNG

HỌA: GIỮ KHIÊM CUNG

Đạo dạy phải gìn giữ chữ bi,
Dù bao gian khổ chớ nề chi.
Cái tôi đừng để cao như núi,
Tự phụ không đeo nặng tợ chì.
Xử thế khiêm cung tâm trọng vững,
Giao lưu đạo đức dạ an tri.
Thói đời dễ đổi đen thay trắng,
Tu luyện kiên trì xóa tánh si.
HỒ NGUYỄN (17-7-2023)

Tranh Harris Dale

Mời Xem :


Trang Thơ Xướng Họa: (8) Nhất Hùng,Hồ Nguyễn, ,Trần Đông Thành, SongLinh



1 nhận xét:

NỖI NHỚ MUỘN MÀNG - Thơ Ngoc Anh Nguoideplongyen

T ranh Hứa Xuân Trường   NỖI NHỚ MUỘN MÀNG   Hè ở đây vẫn ngày nồng đêm lạnh Nhớ quê nhà mùa bão tố chưa qua Nhớ dòng sông nước chảy những c...