Lui về quá khứ ngây thơ
Sáu mươi năm trước khù khờ ngu
si
Quê mùa nhút nhát xù xì
Trăng
rầm tỏa sáng... nhu mì dễ thương
*
Lui về quá khứ mờ sương
Năm lăm năm trước người thương
lặng thầm
Mộng cao giết chết tình câm
Của
người cùng lớp... lỡ lầm nợ duyên
*
Lui về quá khứ tiền khiên
Năm mươi năm trước thiêng liêng
định phần
Cùng chồng nên nghĩa ái ân
Bao
năm hạnh phúc bấy lần khắc ghi
*
Lui về quá khứ chia ly
Mười lăm năm trước ai bi ngút
ngàn
Chồng lìa cỏi tạm thế gian
Nát
lòng góa phụ khăn tang trắng đầu
*
Lui về quá khứ bể dâu
Gần năm năm trước bỗng đâu gặp
người
Xót xa tha thiết bồi hồi
Trả
làm sao hết nợ đời năm xưa?
Tóc mai sợi trắng sợi thưa
Tình
yêu không thể đánh lừa trái tim
Để rồi cứ mãi đắm chìm...
*
Bảy lăm năm... trãi bao niềm buồn vui
Khóc!
cười! hận! tiếc! bùi ngùi!!!
Saigon
3/9/2017
HỌA: CẢM THÔNG
Nghe qua tâm sự một người quen,
Thơ thẩn vào
ra dưới ánh đèn.
Trụ trái tim trì ghi mấy chữ,
Gởi về chia
sẻ chỗ thân quen.
Nàng có lòng riêng nổi khổ
riêng,
Nàng vui ngắn ngủi cạnh chồng
hiền.
Âm cảnh sớm lìa
hai nẻo sống,
Chồng xa nàng thắc
thẻo triền miên.
Rồi gặp người xưa như giấc mơ,
Tim như bừng kỷ niệm bao
giờ,
Ngày xưa cũng hứa
hai tim kết,
Giờ bổng như hồng tuổi ấu thơ.
Nhưng giờ tuổi hạc mắt mờ lu,
Tóc bạc răng thưa
sức mỏi đừ.
Vóc dáng thẩn thờ nhưng vẫn nhớ,
Người xưa
thoáng kỷ niệm, âm dư.
Những tưởng
ngày xưa thoát vút xa,
Xóa tan vóc dáng tuổi ngọc
ngà.
Nhưng vẫn mãi
còn lưu dấu ấn,
Ẩn hiện như còn
chung dấu ta.
Đời như dòng
nước chảy mênh mông,
Người tựa lá
khô rớt giữa dòng.
Năm tháng nổi trôi không định hướng,
Vẫn theo mặt
nước đục rồi trong.
Nàng thoáng buồn khi tuổi
xế chiều,
Vào ra hiên vắng nét đăm chiêu.
Người xưa xa
hút nay xa hút,
Đời có gì đâu chỉ hắt hiu!
HỒ NGUYỄN
(04-9-17)
hay quá đi
Trả lờiXóa