Thứ Tư, 20 tháng 9, 2017

THƯƠNG ĐÁM MÂY BUỒN - Thơ Hồ Nguyễn



Mây trng vây quanh cãn nng vàng,

Khiến lòng tôi thc thõm hoang mang.

Ngày xưa thu có anh đưa đón,

Mây đó đây bun em chng sang.


Thân mây nng nng kéo giăng tri,

Chim chóc tan đàn bay khp nơi.

Chim khóc bn tìm nghe thãm não,

Vng em chng thy phút nào vơi.


Mây trng sao bun mây trng ơi!

Bun vươn ai đi chng ai mi.

Sao nay mây đến không người đón,

Mây xé tim lòng anh t tơi.


Tương lai mây s kéo v đâu?

Đng đ mang theo bóng dáng su.

Đng đ mt em ươm ngn l,

Cho em vơi bt ni bun đau.


Thấy đó mà anh thương áng mây,

Dù mang đau xót thm vơi đy.

Dù mây có dáng bun hiu qunh,

Mây cũng là ngun anh đm say.


Mây cao lưng lng ngt tri xa,

Dáng điu mây tha thướt mn mà.

Mây s cùng ta chung kết bn,

Mây xa nhưng cn mãi lòng ta.

HỒ NGUYỄN (19-9-17)

1 nhận xét:

Trang Thơ NKĐ (T.10/24. 2 ) : ĐÓN ĐƯA , ĐƯỜNG XƯA , THÂN PHẬN , MẶC TÌNH

1./ ĐÓN ĐƯA Bây giờ đường sá phẳng phiu Người qua kẻ lại dập dìu hơn xưa Một ngày mấy lượt đón đưa Cháu đi trường học , ta mua chuyện đời Ph...