Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

Cười cho đỡ buồn..

💑💑💑💑
Thà chết cũng không khai

😟Buổi tối hai vợ chồng đang xem ti vi bổng nghe tiếng la hét, đập phá đồ đạc bên nhà hàng xóm .
– Chồng: để anh qua bên đó xem có chuyện gì ?
– Vợ: việc nhà người ta kệ người ta, anh lắm chuyện làm gì cho mệt.
– Chồng: Nếu chửi nhau thì mặc họ, còn đánh nhau thì anh phải can ngăn chứ ….
Chồng đi một lúc hớt hải chạy về .
– Chồng: sợ quá vợ ạ !
– Vợ: bên đấy sao vậy ?
– Chồng: đang đánh nhau to lắm .. vác cả dao …
– Vợ: sao anh không ngăn họ lại ?
– Chồng: không biết bằng cách nào mà con vợ trói được thằng chồng vào thành giường ,tay cầm con giao lăm lăm ..
– Vợ: chuyện là thế nào ?

– Chồng: con vợ bắt lão khai ra con bồ nhí là con nào để nó xử , bằng không nó sẽ cắt chim của lão…. Ủa, mà em đi đâu đấy ?
– Vợ: em sang xem thế nào .
– Chồng: sao bảo chuyện nhà người ta không quan tâm mà ?
– Vợ: em chỉ muốn biết lão có khai ra không thôi.
– Chồng: không khai để nó thiến à
– Vợ: nhưng lão khốn kiếp đó đã hứa với em là có chết cũng sẽ không khai rồi mà …!!!


Sự sống


Chồng: "Ăn cơm em nấu anh thấy tràn đầy sự sống".
Vợ phổng mũi
- Thật hả anh?
- Thịt sống, rau sống, cơm sống... cái gì cũng sống!
- Tối nào anh cũng nói em đầy sự sống, cho nên em nghĩ anh chỉ thích sự sống thôi.


Nửa thỏ nửa trâu


Trong quán nhậu, thực khách chất vấn bồi bàn:
– Có thật là thịt thỏ không đây? Sao tôi ăn thấy dai nhách vậy?
Anh bồi bàn thú thực:
– Dạo này thịt thỏ khan hiếm quá mà khách lại thích thành thử chúng tôi trộn thêm thịt trâu vào.
– Trộn theo tỷ lệ nào?
– Dạ thưa mỗi thứ một nửa ông ạ.
– Nghĩa là nửa ký thịt thỏ trộn với nửa ký thịt trâu hả?
– Dạ không… Chúng tôi trộn nửa con thỏ với nửa con trâu ạ.


Không phải


Trong bữa ăn tối, cậu con trai thông báo: “Thưa cha mẹ, con sẽ cưới Susan,cô ấy là một cô gái đẹp nhất thị trấn này”.
Sau bữa ăn, ông bố kéo cậu con trai ra nói chuyện riêng:
– Cha có điều cần nói với con. Thời trẻ cha đã từng đùa cợt với nhiều phụ nữ. Susan con gái của Liz, cô ấy là em cùng cha khác mẹ với con đó, vì vậy con không thể lấy cô ta.

Năm sau, anh con trai dẫn về nhà một cô gái khác và giới thiệu một cách tự hào:
– Dianne đã đồng ý và chúng con sẽ làm đám cưới vào tháng 6 tới.

Một lần nữa, người cha lại kéo anh ta ra ngoài để trao đổi riêng tư,vẫn là một tin tồi tệ:
– Dianne cũng là em cùng cha khác mẹ với con. Cha vô cùng xin lỗi về chuyện này.

Cậu con trai buồn bực và anh ta đã quyết định nói với mẹ tin này:
– Cha đã làm những việc hết sức tai hại. Con chắc sẽ chẳng bao giờ lấy được vợ. Mỗi lần con yêu một cô, cha lại nói rằng cô gái ấy là con của mình.

Bà mẹ lắc đầu, bảo cậu con trai:

– Con trai yêu quý, con đừng chú ý đến những gì ông ta nói! Thực ra,ông ta cũng không phải là cha ruột của con đâu. Con muốn lấy đứa nào thì lấy.

Nhà giống, người cũng giống


Cảnh sát hỏi một can phạm :
- Đêm khuya, anh mò vào nhà người khác làm gì?
- Chung cư mới xây, toàn là nhà giống nhau, tôi say quá nên vào nhầm nhà.
- Thế tại sao anh lại bỏ chạy khi trông thấy bà này bước ra?
- À, tôi tưởng đấy là bà vợ tôi.

Chuyện vặt

Một ông nói với bạn về bí quyết tổ chức đời sống gia đình của mình:
– Vợ tôi quyết định tất cả những việc nhỏ, còn tôi quyết định những việc lớn. Chúng tôi không bao giờ can thiệp vào việc của nhau, không có gì phải phàn nàn cả.
– Có lý đấy – Người bạn gật gù – Thế ai phân định việc lớn, việc nhỏ?
– Chuyện vặt vãnh ấy thì cô ta quyết định.

 Y ĐỨC

Một quan chức lãnh đạo ngành y tế, sau khi hạ cánh an toàn, đã mở phòng khám tư tại nhà, ghi biển :" Bác sỹ đa khoa Trần Y Đức, chữa tất cả các bệnh nan y, khỏi bệnh mới thu phí 100.000đ, không khỏi bệnh bồi thường cho bệnh nhân 500.000đ".

Một ông nạn nhân, trước đây đã tán gia bại sản vì chữa bệnh, đi ngang qua trông thấy biển hiệu, nhận thấy đây là cơ hội tốt để kiếm ít tiền và trả thù đời. Ông ta bước vào phòng khám, nói với bác sỹ:
- Thưa bác sỹ, tôi bị mất thính giác, mấy hôm nay không nghe thấy gì tất cả.
Bác sỹ nhìn người đàn ông từ đầu đến chân, rút điện thoại ra bấm máy gọi: " A lô, em à! sao chúng mình cứ phải thì thào lén lén lút lút làm gì chứ nhỉ, thằng chồng em nó bị điếc rồi, nó đang ngồi trước mặt anh đây này".

Người đàn ông chồm lên giằng lấy điện thoại: Alô, Alô. Nhưng đầu dây bên kia không có ai.
- Chúc mừng ông! thính giác của ông đã khôi phục bình thường, xin ông nộp 100.000đ phí chữa bệnh.

Ông bệnh nhân đành hậm hực trả 100.000đ, trong bụng vẫn chưa cam tâm.

Mấy hôm sau, ông ta lại đến phòng khám: Bác sỹ ơi, tôi bị mất vị giác rồi, mấy hôm nay ăn cơm không có cảm giác mùi vị gì.

Bác sỹ: Y tá đâu, lấy cho tôi lọ thuốc số 36, nhỏ cho ông này 5 giọt vào mồm.

- Ối giời ơi, sao ông lại nhỏ nước tiểu vào mồm tôi thế này

Bác sỹ: chúc mừng ông! vị giác của ông đã bình thường, xin ông nộp 100.000đ chi phí chữa bệnh.

Ông bệnh nhân lại cắn răng rút 100.000đ trả cho bác sỹ, trong lòng vẫn rất ấm ức.

Mấy hôm sau, ông ta lại tìm đến phòng khám: Thưa bác sỹ, tôi bị mất trí nhớ rồi, tôi chả nhớ gì cả, xin chữa cho tôi với.

Bác sỹ: Y tá đâu, lấy cho tôi lọ thuốc số 36, nhỏ cho ông này 50 giọt vào mồm..
- Sao lại thế?  thuốc số 36 là chữa vị giác cơ mà!
- Chúc mừng ông! trí nhớ của ông bây giờ còn tốt hơn của tôi, xin ông nộp 100.000đ chi phí chữa bệnh.

Ông bệnh nhân lại phải móc 100.000đ trả cho bác sỹ, trong lòng vẫn chưa chịu thua.

Mấy hôm sau, ông bệnh nhân lại tìm đến phòng khám, lần mò dò dẫm bước vào: Tôi bị mù rồi, không nhìn thấy gì hết, bác sỹ làm ơn chữa cho tôi với!

Bác sỹ khám rất cẩn thận, rồi buồn bã nói:

- Thành thật xin lỗi ông! bệnh này tôi không chữa được, tôi xin bồi thường cho ông 500.000đ, đây xin ông cầm lấy!
- Sao lại đưa tôi tờ 20.000đ thế này?

Bác sỹ: xin chúc mừng ông! mắt ông bây giờ còn tinh hơn cú vọ, xin ông nộp 100.000đ chi phí chữa bệnh.

Lần này thì ông bệnh nhân đã tâm phục khẩu phục nộp 100.000đ, vái lạy ông bác sỹ ra về.

Anh y tá trẻ khâm phục: Bác sỹ tài tình thật..

Bác sỹ vỗ vai y tá nói:

Khi nào cậu trở thành lãnh đạo ngành y tế như tôi, cậu sẽ hiểu một chân lý bất di bất dịch:

Bệnh nhân mãi mãi chỉ là bệnh nhân. Bầy trò móc túi lấy tiền của thiên hạ là nghề của chúng ta, chứ không đến lượt chúng nó.


Lần sau

Người chồng phàn nàn vợ của mình:
- Sao em không học nấu ăn trước khi về nhà chồng?
Người vợ trả lời:
- Lần sau em học. Em tưởng học cách làm tình là đủ rồi.

NGÀY CỦA MẸ
Một ngày thứ hai đầu tuần. Cô giáo bước vào lớp với những niềm vui dâng trào, cô nói:
- Các em có biết hôm nay là ngày gì không?

Cả lớp im lặng....

Cô giáo tiếp:

- Hôm nay là ngày của mẹ, để ôn lại kỷ niệm đẹp về mẹ, bây giờ các em hãy lấy ví dụ về 1 câu hát ru mà em được nghe từ mẹ mình xem nào. Ai làm hay cô sẽ thưởng!

Cu Tí liền xung phong:

- "Con cò bay lả lả bay la.... ơ... ơ... ơ...
bay qua mà từ cửa phủ..... Á... á...
Bỏ cái tay ra đi mình, yên, từ từ chờ cho con nó ngủ đã nào
.... ơ..... ơ.... ơ.....


Lịch sử và bạn gái
Giáo viên hỏi một nam sinh:
- Sao em không làm bài tập lịch sử?
- Xin lỗi cô, tối hôm qua em đi gặp bạn gái ạ !
- Lịch sử quan trong hay bạn gái quan trọng?
- Thưa cô, nếu em không đi gặp cô ấy thì cô ấy sẽ trở thành lịch sử mất ạ.


 Anh ơi…


Một anh chàng hí hửng hút thuốc , đi đến nhà hàng ăn cùng vợ.
Đang lúc vui vẻ thì có 1 cô gái trẻ đẹp bước tới nhìn vào mặt anh
chàng và ngại ngùng nói:
-“Anh ơi…em….em có thai…………”

Cô gái chưa kịp dứt lời thì vợ anh ta vô cùng kinh ngạc, không nói gì 
và tát anh ta 1 cái rất mạnh rồi đứng dậy chạy ra ngoài. Lúc đó mọi người trong quán đều nhìn anh ta với ánh mắt khinh thường, anh ta tím
mặt, ngồi im không nói và đốt tiếp điếu thuốc thứ hai.
Lúc này cô gái kia lặng lẽ nói tiếp:

.….” Làm phiền anh tắt thuốc lá đi hộ em. Em đang có thai. Cảm ơn anh! “.

(Hoa Huỳnh chuyển)

1 nhận xét:

  1. Những câu chuyện này rất hay; những lúc căng thẳng mà được đọc chuyện này sẽ hết mệt mỏi ngay

    Trả lờiXóa

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...