Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2020

NHỚ QUÊ - Thơ Viễn Khách

NHỚ QUÊ
Đất khách đông về lạnh buốt da
Người đi bỏ lại mảnh sơn hà
Trông vời chỉ thấy trời mây nước
Tâm sự vơi đầy chỉ có ta
Nhớ quá hương thơm xoài nhãn mít
Thương sao vị mặn mắm dưa cà
Bùi ngùi tủi phận đời vong quốc
Đất khách đông về lạnh buốt da
Viễn Khách

1 nhận xét:

ThaiLy: ĐỘ (T.Vấn và Bạn Hửu )

                                             Trước Cơn Giông – Tranh (sơn dầu): MAI TÂM Đó là tên nhân vật của truyện! Tên một thằng bé...