Một ngày, khi được hỏi rằng: “Nếu có thể sống thêm lần nữa, cô có muốn thay đổi điều gì không?”, tôi đã trả lời “Không”. Nhưng sau đó tôi bắt đầu suy nghĩ.
Nếu có thêm một cuộc đời khác, tôi sẽ nói ít hơn và lắng nghe nhiều hơn.
Tôi sẽ mời bạn bè tới dùng bữa tối ngay cả khi tấm thảm đã phai màu và chiếc ghế sofa đã sờn rách.
Tôi sẽ dành thời gian lắng nghe ông kể về những năm tháng tuổi trẻ.
Tôi sẽ ngồi trên bãi cỏ vui đùa cùng các con. Dù có bẩn một chút cũng chẳng sao.
Tôi sẽ bớt khóc và cười trước màn hình tivi, để rồi khóc và cười nhiều hơn trước hiện thực cuộc sống.
Tôi sẽ san sẻ trách nhiệm nhiều hơn với chồng mình.
Tôi sẽ đi ngủ khi bị ốm thay vì làm như trái đất sẽ quay lệch quỹ đạo khi tôi không ở đó một ngày.
Thay vì chỉ biết chờ đợi trong suốt chín
tháng mang thai, tôi sẽ vui mừng trong từng khoảnh khắc để cảm nhận mầm
sống nhỏ bé đang từng ngày lớn lên trong tôi, và rằng đó là một phép lạ
tuyệt vời mà Thượng đế ban tặng.
Khi các con muốn ôm hôn tôi, tôi sẽ không bao giờ nói: “Để sau đi các con. Bây giờ mẹ phải rửa ráy sạch sẽ để còn ăn tối”.
Tôi sẽ yêu thương nhiều hơn, xin lỗi nhiều hơn.
Nếu có thể được trao một cuộc sống mới,
tôi sẽ nắm lấy từng khoảnh khắc, trân quý nó, sống hết mình với nó và
không bao giờ lãng phí nó nữa.
Lời bình:
Câu chuyện của người phụ nữ nghe ra rất
gần gũi với nhiều người. Trong đời, chúng ta thường có những lúc cảm
thấy hối tiếc như vậy. Có lúc, chúng ta bỏ qua những việc tưởng như thật
đơn giản (ôm hôn con cái, lắng nghe người thân, nói lời yêu thương).
Nhưng bạn biết không, đó lại chính là những điều quan trọng nhất cuộc
đời này.
Tôi sinh ra từ đâu, tồn tại với ý nghĩa
gì? Đâu là mục đích thực sự của cuộc đời? Chắc hẳn, ngày nhỏ, bạn cũng
giống tôi, từng ngước lên nhìn bầu trời sao xa xăm trong một đêm hè vắng
mây mà tự hỏi những cậu như thế. Rõ ràng, tạo hóa cho bạn hơi thở này,
cơ thể này và cuộc sống này chẳng hề ngẫu nhiên chút nào.
Con người thật đáng trân quý biết bao.
Nhưng lại có rất nhiều người phung phí đi sinh mệnh đó. Họ quay cuồng
trong dòng xoáy của cuộc đời. Họ tưởng rằng những nỗ lực theo đuổi danh
lợi hay ái tình có thể giúp mình làm chủ vận mệnh. Nhưng không, họ đang
bị dòng chảy vô tình của thời gian cuốn trôi, vùi dập. Bao nhiêu năm
thanh xuân mỏi mòn, hoài phí, đến khi đầu bạc ngoái đầu nhìn lại hối
tiếc phỏng có ích gì?
Giây phút hiện tại luôn là thứ quý giá
nhất. Quá khứ, bạn không thể thay đổi. Tương lai cũng chỉ là ảo ảnh. Chỉ
có hiện tại là bạn còn có thể nắm giữ trong tay. Đừng hoài phí bất kỳ
khoảnh khắc nào. Hãy tận hưởng cuộc sống này trọn vẹn. Hãy tập yêu
thương, bạn sẽ nhận lại yêu thương. Hãy tập chia sẻ với mọi người, rồi
có lúc bạn cũng sẽ được mọi người chia sẻ nỗi niềm buồn vui.
Có được thân thể này, sự sống này chẳng
phải là chuyện dễ dàng. Mà đời người quả là hữu hạn lắm, giỏi lắm cũng
chỉ trăm năm là nhắm mắt xuôi tay, đâu thể trường tồn mãi. Yêu thương sự
sống này, hòa mình với cây cỏ, trở về với mẹ thiên nhiên mới là cách có
được sự sống vĩnh cửu nhất.
Hữu Bằng (Sưu tầm và bình giải).
Từ : Daikynguyen.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét