Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2018

Thơ Xướng Họa : Hương Lệ Oanh,TP.Đặng Đức Bích,Chu Hà,Nguyễn Cang


Bài xướng :
BỜ GIÁC
Lặng nhìn mây trắng cuối trời bay,
Chợt hiểu đời như giấc mộng dài.
Lữ khách bao năm đời thắm thía,
Lắng lòng một phút bởi men say.
Quay về tâm thức nơi nương tựa,
Trở lại bến mê nẻo lạc loài.
Bờ giác không xa giờ tỉnh ngộ,
Thong dong tự tại cõi trần ai.
HƯƠNG LỆ OANH Hoa 1 :
MONG ĐỢI

Thấp thoáng cờ vàng phất phới bay
Bốn ba năm lẻ thời gian dài
Đời người sướng khổ như trong mộng
Cuộc sống vui buồn lúc tỉnh say
Chú Cuội mỉm cười vừa thức giấc
Chị Hằng hớn hở hiểu từng loài
Toàn dân vùng dậy trên đà tiến
Mong đợi người người chẳng khác ai !
Triều Phong Đặng Đức Bích


Hoa 2 :
YÊU ĐỜI

Nhạn vẽ chân trời tung cánh bay
Chiều buông nắng lụa đãi sông dài
Xuôi dòng con nước tan vào biển
Trụ với thời gian đá ngủ say
Nhật nguyệt xoay vần năm tháng chuyển
Gió mưa lần lượt tưới muôn loài
Vô thường bận trí chi cho mệt
Sống tốt, yêu đời chẳng hại ai .
CHU HÀ

Họa 3 :
THỨC TỈNH
Lẵng lặng nhìn trời mây trắng bay,
Trần ai một kiếp ngắn hay dài.
Thế gian mộng ảo đâu là bến?
Một phút Nam Kha tỉnh giấc say.
Bước tới hồi đầu tìm thấy ngạn*
Quay về cõi tạm sống chung loài
Hồng trần đâu dễ tìm an lạc
Cát bụi đi về chẳng đợi ai !
NGUYỄN CANG (1/8/18 )

*Ngạn: bờ, bến sông, bến giác, bến mê ( danh từ Phật học).





1 nhận xét:

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...