Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2021

ĐỢI - Thơ Vũ Quần Phương,Hồ Nguyễn Hoạ

 

ĐỢI

Anh đứng trên cầu đợi em
Dưới chân cầu nước chảy ngày đêm
Ngày xưa đã chảy, sau còn chảy
Nước chảy bên lòng, anh đợi em

Anh đứng trên cầu nắng hạ
Nắng soi bên ấy lại bên này
Đợi em. Em đến? Em không đến?
Nắng tắt, còn anh đứng mãi đây!

Anh đứng trên cầu đợi em
Đứng một ngày đất lạ thành quen
Đứng một đời em (1) quen thành lạ
Nước chảy... kìa em, anh đợi em.

(Vũ Quần Phương)



HỌA Ý: CHỜ EM


Bên cầu anh vẫn mãi chờ em,
Ngày sáng năm dài suốt cả đêm.
Từng phút từng giây nhìn nước chảy,
Xót tê tim nhói cũng vì em.

Trên cầu nắng hạ phủ giăng dây,
Anh đứng chờ em mãi chốn nầy.
Em hứa... nhưng mà em chẳng đến,
Anh chờ thắt thẻo đến giờ đây.

Ngày qua tháng lại vẫn chờ em,
Đất lạ lâu rồi cũng thấy quen.
Anh hứa dù tóc giăng bạc mái,
Chốn xưa anh vẫn đứng chờ em.

HỒ NGUYỄN 12-11-2021)

1 nhận xét:

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...