Giọt nước mắt chỉ là một thứ thuốc bổ
mà Thượng đế ban cho mỗi chúng ta. Khi ta buồn, nước mắt rơi xuống cho lòng ta
thanh thản. Khi ta vui nước mắt rơi cho niềm vui trọn vẹn. Những khi ta đau,
nước mắt xoa dịu trong ta sự đau đớn vô cùng. Nói tóm lại, mỗi giọt nước mắt là
một phần tâm tư mỗi chúng ta, là một thứ mà ta không thể thiếu. Ai thiếu nó thì
người đó không biết "đồng cảm" là gì và thật đáng thương cho những ai
đang lợi dụng nó như một công cụ tìm kiếm nỗi thưong hại từ người khác.
Nước mắt là kết tinh của cảm xúc, tình
cảm của con người. Đừng cố che giấu những giọt nước mắt. Hãy cứ khóc để làm sống
thật cho chính đời mình…
Nhớ lại mà xem, từ lúc còn bé mới được sinh ra, ta khóc “oa oa…” cất tiếng khóc chào đời thì là lúc giọt nước mắt bắt đầu tập chảy. Gọi là giọt nước mắt trẻ thơ! Đó là giọt nước mắt của một thiên thần bé nhỏ, giọt nước mắt hạnh phúc vì được sinh ra trên đời này, được nằm trong vòng tay của người mẹ, được ngắm nhìn bằng ánh mắt sung sướng của người cha. Đôi mắt dễ thương tuôn ra những giọt nước mắt trong ngần, không pha chút bụi trần nhuốm bẩn. Người đời thường cho là vậy. Nhưng tôn giáo thì quan niệm khác. Khi xuống đời là trả nợ kiếp trước vay còn vướn lại. Bởi thế con người khi thấy lại kiếp trần bỗng khóc thét lên vì sợ hãi:
Nhớ lại mà xem, từ lúc còn bé mới được sinh ra, ta khóc “oa oa…” cất tiếng khóc chào đời thì là lúc giọt nước mắt bắt đầu tập chảy. Gọi là giọt nước mắt trẻ thơ! Đó là giọt nước mắt của một thiên thần bé nhỏ, giọt nước mắt hạnh phúc vì được sinh ra trên đời này, được nằm trong vòng tay của người mẹ, được ngắm nhìn bằng ánh mắt sung sướng của người cha. Đôi mắt dễ thương tuôn ra những giọt nước mắt trong ngần, không pha chút bụi trần nhuốm bẩn. Người đời thường cho là vậy. Nhưng tôn giáo thì quan niệm khác. Khi xuống đời là trả nợ kiếp trước vay còn vướn lại. Bởi thế con người khi thấy lại kiếp trần bỗng khóc thét lên vì sợ hãi:
“Mới sinh ra thì đà khóc chóe,
Trần
có vui sao chẳng cười khì!”
Rồi theo tháng năm ta lớn lên, trong thời niên thiếu, còn cấp sách đến trường, những lần ham chơi trốn học… Và giọt nước mắt lại rơi… giọt nước mắt lớn hơn số tuổi. Giọt nước mắt rơi từ đôi mắt ngây thơ, chưa biết suy ngẫm cái nào đúng, cái nào sai. Giọt nước mắt đó đã bắt đầu pha lẫn chút cảm xúc dạo đầu của trẻ con, khóc mà cứ mếu miệng không biết tại sao lại khóc. Thật vô tư hồn nhiên làm sao!
Thời gian chầm chậm trôi, con người ta lớn khôn thêm tí nữa. Những lần bị cha mẹ la rầy, ta lại khóc. Nước mắt lại rơi vì lúc đó ta biết được mình đã sai. Giọt nước mắt là giọt nước mắt ý thức. Đó là giọt nước mắt hối hận kèm theo lời xin lỗi biểu hiện không nói ra được. Nó thật ngây thơ, dễ thương quá!
Và rồi, khi ta thực sự bước vào tuổi trưởng thành nhập chính thức vào đời thì mỗi giọt nước mắt của ta mang một sắc thái tâm trạng hoàn toàn khác trước đây. Đó là giọt nước mắt sau khi đã thấm thía một điều gì đó. Có thể là những giọt nước mắt sau những lần vấp ngã thật đau thương trong cuộc sống. Dù có cứng rắn và tự nhũ lòng “không được khóc”… nhưng ta vẫn cứ khóc, như trút bỏ, lánh xa nó, hay ôm nó như ôm một lần kinh nghiệm cho đời. Vẫn cần những giọt nước mắt quí giá.
Khóc để rồi đứng lên bước tiếp, vì cuộc sống còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ ta nếu cố gắng và có niềm tin.
Thời gian trôi theo quy luật của tạo hóa thì giọt nước mắt vẫn theo ta trên chặn đường ta bước, bước từng bước, nước mắt rơi từng giọt, thấm đậm sau nổi cảm xúc buồn có, vui có, hờn giận cũng có. Nhưng dù sao đi nữa, khóc chưa hẳn là buồn, vì có những giọt nước mắt tuôn chảy khi ta thực sự hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sinh ra trên đời; hạnh phúc vì có cha có mẹ, có anh chị em; hạnh phúc vì có một người bạn thân để chia sẽ; hạnh phúc vì có một người đáng yêu để yêu, để nhớ, để giận hờn; hạnh phúc vì có một người bạn trăm năm cùng sẻ chia tâm sự trách nhiệm; rồi hạnh phúc vì có thêm một đứa trẻ ra đời; hạnh phúc khi thấy con hạnh phúc, mừng vui con thành đạt..v…v…
Rồi theo tháng năm ta lớn lên, trong thời niên thiếu, còn cấp sách đến trường, những lần ham chơi trốn học… Và giọt nước mắt lại rơi… giọt nước mắt lớn hơn số tuổi. Giọt nước mắt rơi từ đôi mắt ngây thơ, chưa biết suy ngẫm cái nào đúng, cái nào sai. Giọt nước mắt đó đã bắt đầu pha lẫn chút cảm xúc dạo đầu của trẻ con, khóc mà cứ mếu miệng không biết tại sao lại khóc. Thật vô tư hồn nhiên làm sao!
Thời gian chầm chậm trôi, con người ta lớn khôn thêm tí nữa. Những lần bị cha mẹ la rầy, ta lại khóc. Nước mắt lại rơi vì lúc đó ta biết được mình đã sai. Giọt nước mắt là giọt nước mắt ý thức. Đó là giọt nước mắt hối hận kèm theo lời xin lỗi biểu hiện không nói ra được. Nó thật ngây thơ, dễ thương quá!
Và rồi, khi ta thực sự bước vào tuổi trưởng thành nhập chính thức vào đời thì mỗi giọt nước mắt của ta mang một sắc thái tâm trạng hoàn toàn khác trước đây. Đó là giọt nước mắt sau khi đã thấm thía một điều gì đó. Có thể là những giọt nước mắt sau những lần vấp ngã thật đau thương trong cuộc sống. Dù có cứng rắn và tự nhũ lòng “không được khóc”… nhưng ta vẫn cứ khóc, như trút bỏ, lánh xa nó, hay ôm nó như ôm một lần kinh nghiệm cho đời. Vẫn cần những giọt nước mắt quí giá.
Khóc để rồi đứng lên bước tiếp, vì cuộc sống còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ ta nếu cố gắng và có niềm tin.
Thời gian trôi theo quy luật của tạo hóa thì giọt nước mắt vẫn theo ta trên chặn đường ta bước, bước từng bước, nước mắt rơi từng giọt, thấm đậm sau nổi cảm xúc buồn có, vui có, hờn giận cũng có. Nhưng dù sao đi nữa, khóc chưa hẳn là buồn, vì có những giọt nước mắt tuôn chảy khi ta thực sự hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sinh ra trên đời; hạnh phúc vì có cha có mẹ, có anh chị em; hạnh phúc vì có một người bạn thân để chia sẽ; hạnh phúc vì có một người đáng yêu để yêu, để nhớ, để giận hờn; hạnh phúc vì có một người bạn trăm năm cùng sẻ chia tâm sự trách nhiệm; rồi hạnh phúc vì có thêm một đứa trẻ ra đời; hạnh phúc khi thấy con hạnh phúc, mừng vui con thành đạt..v…v…
Bạn đã có bao giờ thử nếm qua “nước mắt”
mình chưa? Có bao giờ bạn nghĩ tại sao “nước mắt” lại chua chua, mặn mặn, mà
không “ngọt” không? Có bao giờ bạn nghĩ đến chất chua và mặn đó, tượng trưng
cho một ý nghĩa gì khác không?
Đa số, chúng ta rơi lệ vào những lúc chúng ta không được vui. Những giọt nước mắt này đã được sinh ra vì cuộc đời đầy cay đắng và chua cay. Chúng đã được sinh ra vì một chuyện xấu gì đó đã xảy ra ngoài ý muốn. Chúng ta khóc khi chúng ta thấy cô đơn, buồn bã, thất tình, đau lòng, mất đi một vật gì đó hoặc ai đó quý như một báu vật, v.v.v..
Đã có bao nhiêu lần chúng ta khóc vì vui sướng? Rất hiếm khi nào, đúng không? Những lúc chúng ta khóc vì vui sướng, thường là vì chúng ta vui quá độ. Chúng ta đã trải qua quá nhiều gian nan, khó khăn, những con đường gập ghềnh để có được những gì ta có ngày hôm nay, vì vậy nên ta khóc vì vui sướng, vì sự thành đạt mà ta có. Chúng ta khóc một lần nữa, một lần cuối cùng, để nhắc lại những lần mình đã từng khóc và những gì mình đã phải trải qua để có được những gì mình có ngày hôm nay.
Nước mắt ta cũng chảy ra không phải vì vui sướng mà vì những đau khổ ngày hôm nay và những ngày đã qua. Vì vậy nước mắt ta chua và đắng, chứ không ngọt. Nước mắt không phải là chuyện xấu nên khi nào đó bạn muốn khóc, cứ khóc. Hãy khóc cho hết những giọt lệ đang ẩn núp trong bạn. Hãy chấp nhận và giải quyết những cảm giác của mình. Một ngày nào đó, bạn sẽ nghĩ lại và thấy mình khóc là đúng. Bạn sẽ biết được những gì quan trọng đối với bạn và những gì có ý nghĩa trong cuộc đời bạn ...
Đa số, chúng ta rơi lệ vào những lúc chúng ta không được vui. Những giọt nước mắt này đã được sinh ra vì cuộc đời đầy cay đắng và chua cay. Chúng đã được sinh ra vì một chuyện xấu gì đó đã xảy ra ngoài ý muốn. Chúng ta khóc khi chúng ta thấy cô đơn, buồn bã, thất tình, đau lòng, mất đi một vật gì đó hoặc ai đó quý như một báu vật, v.v.v..
Đã có bao nhiêu lần chúng ta khóc vì vui sướng? Rất hiếm khi nào, đúng không? Những lúc chúng ta khóc vì vui sướng, thường là vì chúng ta vui quá độ. Chúng ta đã trải qua quá nhiều gian nan, khó khăn, những con đường gập ghềnh để có được những gì ta có ngày hôm nay, vì vậy nên ta khóc vì vui sướng, vì sự thành đạt mà ta có. Chúng ta khóc một lần nữa, một lần cuối cùng, để nhắc lại những lần mình đã từng khóc và những gì mình đã phải trải qua để có được những gì mình có ngày hôm nay.
Nước mắt ta cũng chảy ra không phải vì vui sướng mà vì những đau khổ ngày hôm nay và những ngày đã qua. Vì vậy nước mắt ta chua và đắng, chứ không ngọt. Nước mắt không phải là chuyện xấu nên khi nào đó bạn muốn khóc, cứ khóc. Hãy khóc cho hết những giọt lệ đang ẩn núp trong bạn. Hãy chấp nhận và giải quyết những cảm giác của mình. Một ngày nào đó, bạn sẽ nghĩ lại và thấy mình khóc là đúng. Bạn sẽ biết được những gì quan trọng đối với bạn và những gì có ý nghĩa trong cuộc đời bạn ...
Ngày nay, các nhà khoa học và các bác
sĩ chuyên khoa đã nghiên cứu thử nghiệm những giọt nước mắt của từng loại vui,
buồn, giận, căm tức, oán hận… đã phát hiện nó ẩn chứa những chất liệu khác nhau
để giải thích vì sao khi quá tức giận người ta có thể mất bình tỉnh đi đến giết
người. Lúc đó, trong nước mắt không giống như cấu tạo của giọt nước mắt vui
mừng gặp lại người thân sau hàng chục năm xa cách.
Nước mắt chứa chan tình cảm yêu thương
nhưng cũng vẩn đục nổi oán thù, căm ghét, đớn đau, khổ sở. Sau khi nước mắt đổ
xuống, người can đảm bình tỉnh, tự tin sẽ mạnh mẽ đứng dậy đi tiếp những bước
đời trước mắt. Nhưng cũng không ít người sẽ ngã quị chịu thua luôn. Bởi vậy,
giọt nước mắt của con người ở thế gian đã đổ ra nhiều như biển cả bao la (Ocean
of sufferings or joys). Có thể kết luận, nước mắt đổ ra vì nó chứa quá nhiều mà
nơi chứa trong cơ thể không còn bao giữ được bởi thiếu chỗ: vui nhiều quá, giận
oán tràn đầy, buồn thương quá sức…v..v..Hãy cứ để nó chảy ra tự nhiên!!
TEARS
Sometimes in my tears I drown,
Like drops of a heavy rain.
They fall, hitting the ground,
No matter how much it hurts,
I know that these tears will help,
I will keep going,
and this will not last for long.
Like drops of a heavy rain.
They fall, hitting the ground,
No matter how much it hurts,
I know that these tears will help,
I will keep going,
and this will not last for long.
Dịch thoát:
Đôi khi lệ đổ
tuông trào,
Như mưa trút xuống thấm vào sân
sau.
Có ai biết sẽ thế nào,
Nhưng tôi thấu rõ vì đâu lệ sầu.
Lệ nầy chẳng thấm lâu đâu,
Giúp tôi bước tới đi sâu vào
đời.
Hồ Nguyễn (30-10-15)
Hồ Xưa sưu tầm và bố cục viết thêm_
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét