Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

Thơ Gió Biển ; Nỗi Niềm Riêng Mang,Duyên Nợ



NỖI NIỀM RIÊNG MANG

Lâu nay vẫn vậy người ơi
 Dù ngăn cách biển phương trời xa xôi
Ngày đêm tưởng nhớ từng hồi
Mơ hoài tiên cảnh chung đôi với chàng

Như lời khúc nhạc cung đàn
Tình yêu vẹn giữ riêng chàng thấu chăng ?
Mong đừng nghỉ quẩn buâng khuâng
Cho lòng nhợt nhạt duyên phần đôi ta

Nơi đây kỷ niệm nào nhoà
Khi xưa sánh bước đậm đà có nhau
Như mùa sắc thắm hoa màu
Ngàn năm nhớ mãi lời trao mặn nồng

Người đừng vội vã thay lòng
Theo chân tiếng sáo xổ lồng bay cao
Đôi ta phải cách tường rào
Nơi đây nuốt lệ sầu đau nửa đời

Bây giờ tất cả bày phơi
Bao nhiêu nỗi nhớ nửa đời là đây
Mong tình bến ấy đong đầy
Cho tim sống mãi như ngày mới quen


DUYÊN NỢ

Tơ trời chấp nối mộng đôi ta  
Sống mãi bên nhau dưới mái nhà  
Xoá hết đau thương thời tuổi trẻ
Gom niềm hạnh phúc lúc về già  
Chuyện cũ giờ đây còn đâu nữa  
Tình xưa thuở ấy cũng đã qua  
Tất cả bày phơi hầu rất rỏ
 Mong yêu cố giữ chớ phôi pha

Gió Biển

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...