Thứ Năm, 20 tháng 10, 2016

Dich Bài Thơ "LẠNG CHÂU VÃN CẢNH " Của Vua Trần Nhân Tôn


    諒 州 晚 景               Lạng Châu Vãn Cảnh
             陳仁宗                        Trần Nhân Tôn

古 寺 淒 涼 秋 靄 外   Cổ tự thê lương thu ái ngoại,  
漁 船 蕭 瑟 暮 鐘 初  
Ngư thuyền tiêu sắc mộ chung sơ    
水 明 山 靜 白 鷗 過  
Thuỷ minh sơn tĩnh bạch âu quá,   
風 定 雲 閒 紅 樹 疏
  
Phong định vân nhàn hồng thụ sơ        

Dịch Nghĩa : Cảnh Chiều Ở Lạng Châu

Sương thu  bao phủ bên ngoài ngôi chùa cổ trong thật ảm đạm
Thuyền câu buồn bã trong khi tiếng chuông chiều từ ngôi chùa bắt đầu vang lên
Nước trong xanh  núi im lặng, những chim âu trắng bay qua

Không một chút gió mây nhàn nhã trôi, lá đỏ trên cây đã thưa thớt.

Dịch Thơ: Lạng Châu Về Chiều

1-
                Khói thu chùa cổ đìu hiu
Thuyền chài quạnh quẽ chuông chiều vọng vang
             Nước non lặng âu bay ngang
          Cây thưa lá đỏ mây nhàn gió im.
2-
Sương thu mờ phủ bóng chùa xưa
Hiu quạnh thuyền câu chuông vẳng đưa
Núi vắng nước trong chim trắng vượt
Mây nhàn gió lặng lá cây thưa.
                                     Quên Đi.

CHIỀU THU Ở LẠNG CHÂU
(Theo Bản Dịch của thi sĩ Quên Đi qua thơ chữ Nho của Vua Trần Nhân Tôn )

Chùa xưa khói tỏa sương thu ẩm,
Chuông vọng thuyền câu thấp thoáng đây.
Non xanh nước biếc chim bay,
Trời mây gió lặng lá cây rơi hồng.


1 nhận xét:

Tạp Ghi và Phiếm Luận: Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ (Dỗ Chiêu Đức)

  Tạp Ghi và Phiếm Luận :                Những Thành Ngữ THÔNG DỤNG, LẠ TAI mà LÝ THÚ                                       Ăn x ổi  ở th ì,...