Thứ Năm, 20 tháng 10, 2016

CHIA LY - Thơ Nguyễn Cang



    


Em bảo rằng sao chẳng giữ em?

Anh trong cơn lốc cuốn qua thềm

Nghẹn ngào không nói thêm lời nũa

Đôi ngã từ đây xa cách thêm



Nhớ ngày nào lối mòn chân bước

Thấy trong tim rạng cả màu hồng

Vòng tay siết chặt, nghe nồng ấm

Gom cả trời yêu trong mắt trong



Giữ chặt em,làm sao giữ được?

Anh như giông bão nổi cuồng say

Như thuyền buông lái theo dòng nước

Biết đến khi nào cập bến sông?



Từ đó xa em hồn chơi vơi

Bóng em còn đó ở trong tôi

Bơ vơ lạc lõng phương trời lạ

Một chút vấn vương cũng nghẹn lời!



Thờ thẩn đứng nhìn hàng giậu đổ

Lòng nghe ray rức chạnh niềm đau

Tâm tư nhớ quá ngày xưa ấy

Biết đến bao giờ mới gặp nhau?!!


Nguyễn Cang

1 nhận xét:

HOÀNG HẬU CÀ PHÊ HỦ TIẾU.

BÀ LÊ THỊ NGỌC ĐƯỢC MỆNH DANH HOÀNG HẬU CÀ PHÊ HỦ TIẾU.   Đó là tựa của một bài báo trên tờ tuần san Phụ nữ Tân Văn số 219 ra ngày 5 tháng ...