Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

Thơ : CHỜ GIẤC MƠ QUA - Trần Chu Ngọc


Cơn bão chưa qua buồn chợt tới
Từ thuở trong hồn em thấy cô đơn
Những ngày xưa chờ đợi dỗi hờn
Như giấc mơ qua còn bối rối
                      ***
Có nổi buồn mênh mông một tối
Khi chợt thấy đời bỗng chốc hoang vu
Người vẫn bên ta thấp thoáng mây mù
Hay cái rét của mùa đông chợt đến
                     ***
Thôi thì giửa cuộc đời không bến
Làm con tàu mênh mông biển khơi
Thôi thì giửa nước mắt - nụ cười
Em bỗng dưng thấy đời sỏi đá
                     ***
Ước mơ nào chợt xa xăm quá
Hay cỏi tình chợt đến trong mưa
Giấc ngũ nào như gió đong đưa
Ru mãi hồn em về miền gió cát
                       ***

Dịu dàng trong mùi hương thơm ngát
Nghe lắng hồn mình từ cõi phù du
Để bây giờ đã cuối mùa thu
Không còn giấc mơ đời êm ái



tranchungoc


1 nhận xét:

AI-Ngu Yên Chuyển Ngữ : Seemi PhD: A.I. định hình tương lai văn học 2024 như thế nào?

  Trong thời đại mà công nghệ dường như phát triển trong chớp mắt, thế giới văn học có thể tỏ ra tương đối tĩnh lặng, một thiên đường truyền...