CƠN GIÓ THOÃNG
Tình như gió thoảng bay qua,
Vẫn nghe yêu dấu vỡ òa tháng năm.
Vọng vang hòa khúc hồn cầm,
Cung đàn lỡ nhịp, thanh âm lạc loài,
Bổng trầm tấu khúc u hoài,
Vòng tay xiết chặt quắt quay ngọt ngào…
Bỗng như ngàn nỗi lao đao,
Giữa hồn sỏi đá xanh xao nghẹn lời,
Dù chỉ trong phút giây thôi,
Xót xa cũng đủ rã rời nhớ thương !!!
Vẫn nghe yêu dấu vỡ òa tháng năm.
Vọng vang hòa khúc hồn cầm,
Cung đàn lỡ nhịp, thanh âm lạc loài,
Bổng trầm tấu khúc u hoài,
Vòng tay xiết chặt quắt quay ngọt ngào…
Bỗng như ngàn nỗi lao đao,
Giữa hồn sỏi đá xanh xao nghẹn lời,
Dù chỉ trong phút giây thôi,
Xót xa cũng đủ rã rời nhớ thương !!!
Con Gà Què
Gió thoãng đưa
hương thắm dạt
dào,
Khiến
hồn vẫn mãi thấy
xôn xao.
Mây ngàn thưa
thớt bay lơi lả,
Tiếng
khúc hồn cầm lạc
thấp cao.
Quặn
thắt buồn đau thoáng gió đưa,
Hương
xưa như trở
lại mới vừa.
Vòng tay ôm ấp
đâu còn nữa,
Khoảnh
khắc tan lần cuối
dậu thưa.
Em ơi!
Ngưng giọt thãm sầu
bi,
Tất
cả do anh chẳng
hiểu gì.
Đã lỡ
buông tình ta lơi lỏng,
Theo cơn
gió thoãng vút bay đi.
Giờ
nầy còn lại một
mình anh,
Hốc
hác tim trơ tợ đá ghềnh.
Tiếng
khóc em như dao sắc bén,
Cắt
nát hồn anh vở vụn
manh.
Cơn
đau quằn quại chỉ
mình thôi.
Thổn
thức bơ vơ phiến
đá ngồi,
Gió mát còn đâu say đắm
nữa,
Như
tình thoãng vắng bóng đơn côi.
HỒ NGUYỄN (Cali: 07-10-16)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét