Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

THƠ : NẾU TÔI LÀ BÓNG ĐÊM - Hồ Nguyễn




NẾU TÔI LÀ BÓNG ĐÊM
Nếu biết người ta thích ngn đèn,
Âm thm le lói gia đêm đen.
Thì tôi xin ha thân đèn đóm,
Che ch cho ai m rèm.

Đèn khuya m nht vng tinh không,
Bên cnh ai chia s tm lòng.
Dù có lnh v nghe dế r,
Thì ai cũng chng nghĩ mênh mông.

Đêm đen ve vut bóng đèn m,
Cho hn lng đng bt bơ vơ.
Môi hng đ thy không tê tái,
Hòa nhp đêm khuya phng lng t.

Dù ch tình già vi bóng đêm,
Thì ai có mun nói gì thêm,
Đêm dùng bóng ti ôm thân sc,
Hôn má người tình thm ướt êm.

Ta ch là bóng đêm,
Rót mướt cho người thêm.
Khi nng đông le lói,
Ta thoát mt nhung mm.
                             HỒ NGUYỄN (Cali)

1 nhận xét:

NGƯỜI VẪN QUANH ĐÂY? - Thơ Kiều Mộng Hà và Thơ Họa

Tranh Hứa Xuân Trường NGƯỜI VẪN QUANH ĐÂY? Bỗng nghe văng vẳng giọng người xưa ⁃ Trời lạnh đắp chăn kẻo gió lùa… Tỉnh giấc âm thầm tuôn lệ c...